nhớ huế
Tác giả:
Hồng Dương
Nhớ Huế. Tác giả: Hồng Dương. Huế thương hỡi !. Huế mơ chiều lộng. Bến Văn Lâu, ai mộng canh thâu. Để chuông Thiên Mụ ngân lâu. Để buồn để nhớ để sầu lắng thêm. Ai xa huế nhớ đêm chờ đợi. Núi Ngự Bình vời vợi người...
|
nhớ hà nội
Tác giả:
Hồng Dương
Nhớ Hà Nội xa rồi mộng ảo ! Dáng xa xa vạt áo ai mang. Trên vai tóc lững đài trang. Bàn tay khẽ động mơ màng Hồ Tây. Hồ Hoàn Kiếm bóng mây sóng gợn. Rêu phong nằm sương giỡn mái xưa. Long lanh ánh mắt người xưa. Gió...
|
nhớ em
Tác giả:
Hồng Dương
Mùa xuân hỡi em đâu chưa tới. Cách muôn trùng chới với tim đau. Hái sương hái nắng gửi nhau. Tóc em mịn mượt cung sầu bớt vương. Xa cách lắm vừa thương vừa nhớ. Bòng hình em lả lướt như tơ. Để cho mây khói phải khờ. Mong...
|
nhớ đôi mắt
Tác giả:
Hồng Dương
Mắt buồn nhớ xa xa trông đợi. Nắng hạ về chới với chiều riêng. Mây xanh biên biếc đồi nghiêng. Hương tình bát ngát dệt triên núi thơ... Mặt hồ lặng mây ngơ ngẫn thẹn. Bốn bề im áng đến ngại ngùng. Cá buồn cá lượn mông...
|
nhớ mẹ
Tác giả:
Hồng Dương
Nắng cạn cơn say ngủ cảnh mờ. Hoàng hôn chạm phải ánh trăng mơ. Con đi theo tiếng lòng cơ nghiệp. Cúi gập đầu non dạ xác xơ. Khóc bật tim con vỡ cõi lòng. Sướng vui nhặt nhạnh giữa mùa giông. Cát tan trong đất nhiều đau...
|
nhớ mắt thu
Tác giả:
Hồng Dương
Chiều mây gọi gió mang hương mát. Ánh nắng vàng bát ngát thu sang. Ngọn Thu phong bế mênh mang. Cho lòng thi sỹ bàng hoàng trời mây.... Khi chiếc lá trên cây chớm úa. Họa dòng thơ tóc lụa em buông. Nhớ thương quanh quẩn...
|
nhớ mắt thu
Tác giả:
Hồng Dương
Lỡ tay đánh rớt nửa đời thơ. Một nửa đời thu nửa giấc mơ. Trăm năm mộng gặp người hôm nớ. Mượn tiếng ru hời kết chỉ tơ. . Một chút men tình một ý thơ. Một mong một nuối một canh giờ. Hẹn người hôm đó không tìm gặp. Để...
|
nhớ em !
Tác giả:
Hồng Dương
Thu ơi buồn quá một mùa xa. Gió gạn tóc sương giọt lệ ngà. Cho anh chết giữa dòng sông lạnh. Quên sạch sầu đau nết thật thà. Anh về mới biết hạt nắng vơi. Bên bờ tóc rối giọt mưa rơi. Buồn lên mi ướt mùa thu nát. Giọt...
|
nhớ hàn mạc tử
Tác giả:
Hồng Dương
Thu khe khẽ về ven sườn núi. Sóng ầm ào vỗ bụi sương tan. Quy Nhơn một thoáng mênh mang. Nắng chiều vàng nhạt giăng màn khói sương... Chân lặng bước trên đường gió thổi. Mây ơ thờ một lối hắt hiu. Buồn tênh thủa trước...
|
nhớ chiều thu xưa
Tác giả:
Hồng Dương
Gió vô ngôn làm lá khóc ướt mềm. Chiều tím lặn cung thiềm giờ heo hút. Mây lửng thửng thả hàng châu như trút. Nghe dại khờ đêm hụt hẫng lòng ta... Thu đã đi đông giá lạnh mưa sa. Chiều tím lặn trăng ngà không còn nữa. Thu...
|