phía sau màn đêm
Tác giả:
Hồng Dương
Bóc màn đêm ta lật phiến nhớ nhung. Thấy cơn gió lạnh lùng hư vô thổi. Phía sau đêm ảo ảnh đến vô cùng. Dư âm vọng qua khung thưa hờn dỗi. Ánh trăng mềm đang vội vã chao qua. Đêm dấu kín bóng tà dương hiu hắt. Kiếp dã...
|
phiếm
Tác giả:
Hồng Dương
Rượu ở trong bình có thẳng ngay. Men nồng khoang miệng đã phơi bày. Ly này chén nọ bồng mây khói. Mắt sụp tai vưng mặt đỏ gay. Tay nâng chén nghĩa lòng vơi cạn. Miệng tỏ lời ân dạ đủ đầy. Trà dư tửu hậu nào trong...
|
phôi phai !
Tác giả:
Hồng Dương
Nắng bỏ đi rồi gió nhớ ai. Sương lan đỉnh núi ướt trang đài. Dòng Ngân lặng lẽ mây loan trải. Suối ngọc nao tình lá úa phai. Sóng dập dìu trôi thuyền mắc lái. Buồm cong thân mãi nước khoan thai. Ân tình lỡ nhịp cung sầu...
|
phím đời
Tác giả:
Hồng Dương
Bốn mùa đổi cung đàn xảo thuật. Khúc thời gian theo bậc phím lòng. Thanh trầm tiếng bổng giao rung. Âm ba như cắt giữa trùng khói sương. Khi uẩn khúc ngại ngần rung lắc. Đến dịu dàng mộc mạc hằn sâu. Rót lên tiếng vọng...
|
phôi phai
Tác giả:
Hồng Dương
Tìm làm sao hạt nắng dưới mưa ngâu. Duyên xưa hết cung sầu dâng chất ngất. Hương vị ngọt nụ hôn nồng nhựa mật. Lời yêu thương chân thật rớt mù xa. Bức tường nào ngăn cách giữa đôi ta. Là khoảng cách bao la chân trời...
|
phố buồn
Tác giả:
Hồng Dương
PHỐ BUỒN. Con phố nhỏ khi chiều về lá rụng. Ngọn đèn vàng ánh cũng nhạt mờ phai. Phút giao mùa gió mãi đón đưa ai. Chân bước nhẹ giữa hai đầu nỗi nhớ. Hoàng hôn xuống hạt mưa phùn rắc lỡ. Cội hoa đào võ trỡ nứt mầm...
|
phép nước
Tác giả:
Hồng Dương
Đời nhiễu nhương trong xã hội bon chen. Đâu phép nước dân tình khen chê mặc. Bao tủi hổ ghìm yêu thương nghẹn đặc. Nhỏ nhen nhiều nên máu sặc tanh hôi…. Giọt mưa sầu lệ đắng chát trên môi. Cổ họng khản sương buồn bôi mái...
|
phôi pha
Tác giả:
Hồng Dương
Gió mãi đưa hương mỏi gót hài. Mình trăng ngiêng ngả cỏi trần ai. Hoa còn mộng mỹ ong không lại. Bướm đã ly tâm lá đổ dài. Nhiều con nước nhớ miền vô tận. Lắm giọt sương mơ miệt ngõ Đài. Thương ai cành nõn đang cày...
|
phiêu du
Tác giả:
Hồng Dương
Tím một chiều vì con nắng đang nghiêng. Nên gió mãi ưu phiền ra thế đó. Hương ai tỏa hay mùi thơm hoa cỏ. Để dại khờ đêm đổ xuống bàn tay. Gió dịu dàng đùa nghịch mái tóc bay. Chiếc lá đổ trên vai tròn soi bóng. Môi ai...
|
phiến lòng
Tác giả:
Hồng Dương
Mặc để cho ta hận một lần. Nỗi buồn đau tủi nặng ngàn cân. Mấy đời nắng gạn sông thành sóng. Có buổi thu tan nguyệt sáng ngần. Tránh phố đông… người nghèo kiệt xác. Hồn trong thánh thiện … gặp tình ân. Giờ đây mới hiểu duyên...
|