phù du
Tác giả:
Hồng Dương
Đời trôi nổi như những dòng thác lũ. Kiếp phù du chưa đủ giọt ân tình. Trăng nhạt mờ hạ vừa đến lặng thinh. Tờ giấy mỏng trắng tinh trôi lặng lẽ !... Ta chợt ngộ say men tình đến thế. Mới hôm nao trong bể ái ân say. Lời...
|
phúc phận ngày sau
Tác giả:
Hồng Dương
Nước nhỉ từng ti cạn kiệt lòng. Qua thời lẫn đận thấy càn khôn. Giờ không lợi ích ai cần thấm. Một chút tình dư lạnh cõi lòng. Lá thẩm bao lần hỡi nắng xuân. Mưa hè mát dịu thoả ve ngàn. Nào xưa vất vả từng lưu dấu...
|
phù du !
Tác giả:
Hồng Dương
Muôn trùng nhật nguyệt cứ chơi vơi. Ngày đến rồi đi đem lã lơi. Vũ trụ luân hồi bao số kiếp. Đêm ngày thay đổi đã bao đời. Thu về thu chín thu tàn úa. Đông đến đông đi mưa gió ơi. Danh lợi ganh đua thêm nghĩa tận. Phù du cát...
|
phụ nữ
Tác giả:
Hồng Dương
Ngày phụ nữ chân thành anh xin viết. Bài thơ lòng tha thiết của mùa thu. Phụ nữ là nét liễu vọng lời ru. Mùa xuân thắm nắng du miền trăng mộng. Nửa thế giới đẹp tươi hồn lay động. Phụ nữ là hương lộng gió cho đời. Như...
|
qua đêm cùng mộ huyệt
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm nguyệt tận màn sương giá buốt. Bên mộ nàng thức suốt năm canh. Từ ngày mái tóc còn xanh. Hồn ta cũng đã kết thành một đôi. Nay đêm lạnh môi anh thâm tím. Bên mộ em anh lịm ngất lòng. Hỏi rằng em có lạnh không. Khói...
|
quả
Tác giả:
Hồng Dương
Cạn chén lưu linh giữa buổi trưa. Nâng ly cùng bạn đến say sưa. Vợ chờ cơm nguội rồi thôi chết. Tối ngủ một mình rõ khổ chưa. Nhân nào quả đó cùng thôi chịu. Nắng ngã trên đầu tóc bạc mưa. Quên tâm đành gửi hồn cho sói. Mới...
|
phút giây chạm phải
Tác giả:
Hồng Dương
Giây phút chạm làn sương rơi giọt cuối. Gối vào đêm con tuổi ngẩn ngơ nhìn. Tóc buông lơi thương đến độ lặng thinh. Dâng khoảnh khắc mối tình trong như ngọc. Sương và khói chạm vào em đang khóc. Nhẹ bàn tay trằn tọc một...
|
qua miền ảo ảnh
Tác giả:
Hồng Dương
Thấp thoáng đường xa liễu kết mành. Như trời phớt ngọc bến xuân xanh. Tình thu gió thổi bay triền giá. Nghĩa hạ mưa mùa ướt ngọn hanh. Vạn nắng phơi mình đồng ngư thủy. Nghìn sương ngấm dạ ốc lâm thanh. Qua tầm mắt gửi hồn...
|
phụ nữ là giai nhân
Tác giả:
Hồng Dương
Nếu một ngày không còn bóng giai nhân. Hồn thơ chết gió lặng tự khi nào. Nếu một ngày không có bóng hình em. Mặt trời đâu xẻ núi tím chân trời. Ngày không em lạ thường hoang vắng. Đời không em cuộc sống hóa hư vô. Tìm đâu...
|
phù vân
Tác giả:
Hồng Dương
Nhìn lên đỉnh phù vân mây trắng. Kìa sắc danh hồn nặng mơ tan. Lợi tài tựa khói sương ngàn. Tình kia đày đọa đời mang nỗi sầu... Đời là bể khổ đau oan trái. Tiền tài ư ! để lại hư danh. Vô thường như gió trên...
|