uống cà phê
Tác giả:
Hồng Dương
Cà phê tí tách giọt rơi. Sáng trưng sợi nắng hay đời lặng soi. Vô thường lắng khúc nhạc trôi. Hay duyên phận mãi chưa rồi kiếp ta... Thu rung gãy phím trăng ngà. Gió tung bím tóc bay xòa má em. Môi hờn phước phận trắng...
|
ước mộng
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm bày nhả ý nỗi lòng sâu. Gió tự đầu non mở tiếng sầu. Mái tình dột rách đời nhân thế. Giọt xuống trần ai đẫm ướt đầu. Mùa đông nín lặng chảng thèm hay. Trăng ở nơi nào có giải bày. Sương mơn cánh liễu hờn chưa...
|
uống cho say
Tác giả:
Hồng Dương
Ta cạn chén rượu say bí tỉ. Trên thuyền đời ai nghĩ đến ai. Mình ta ta cũng cứ say. Say cho quên hết tháng ngày mong manh... Chiều Chủ Nhật trời xanh xanh thẳm. Mình ta ngồi ta ngắm u minh. Một mình ta lại một mình...
|
uống rượu cần
Tác giả:
Hồng Dương
Mấy dạo khai mào đã thấy vui. Đâm lên chọc xuống đến say mùi. Môi mềm nhẹ mím càng thêm mủi. Bụng rướn phình căng chớ được dùi. Thả xuống cần cong nhìn má ửng. Đưa vào nước ọc biết vành lui. Bình hương rượu sánh hồn ai...
|
ước hẹn
Tác giả:
Hồng Dương
Mùa xuân tới gió lồng mây qua núi. Làn sương giăng hàng cây cúi gục đầu. Mỏi chân chờ anh đi trước em sau. Bậc cao thấp bao nỗi sầu bỏ lại…. Tình chỉ đẹp khi còn trong sợ hãi. Ta hẹn thề trèo lên hái mây bay. Phan Si...
|
uống mãi men đời
Tác giả:
Hồng Dương
Em rót mãi vị men gì cay đắng. Nát bờ môi tâm lặng chắt giọt sầu. Nỗi niềm nào dang dở cả đời nhau. Hồn vụn vỡ mái lầu kia thiếu nắng. Anh uống mãi vị men gì chát mặn. Chỉ đau lòng cho nặng bóng chiều tan. Chung rượu...
|
ước vọng
Tác giả:
Hồng Dương
Anh khát vọng đại bàng soãi cánh. Em ước mơ lóng lánh mây xanh. Vút lên cao thẳm trong lành. Mênh mông em nguyện cùng anh tím chiều. Trời xanh ngắt bao nhiêu là mộng. Đừng nhỏ đi chiếc lọng nhỏ nhoi. Nhốt đôi cánh...
|
ươc vọng!...
Tác giả:
Hồng Dương
Mưa dầm dãi mưa hoài ..cũng hết. Thanh xuân rồi cũng mệt chơi vơi. Gió tràn nắng gắt lã lơi. Ngược xuôi cay đắng nửa đời cũng qua... Hoa có đẹp cũng tàn héo úa. Dòng ước mơ cũng tựa mây tan. Chỉ riêng tình bạn chứa...
|
ước vọng chiều xuân
Tác giả:
Hồng Dương
Xuân đã điểm nắng đầy trong mắt biếc. Em dịu hiền như tiếng gió mùa say. Ôi !... thướt tha như một cánh thơ gầy. Ta hiu hắt chiều đầy sương chờ đợi. Câu thơ cất khi hoàng hôn vừa tới. Ta lỡ dòng sóng gợn bóng trăng...
|
uống cạn men đời
Tác giả:
Hồng Dương
Gió thu nhẹ vỗ về bờ vai xước. Đêm vẫn ngồi đếm ngược nốt thời gian. Nhìn trong sâu đáy mắt cháy tro tàn. Thấy nhân ảnh ta đang say ngơ ngẩn. Chơi vơi sánh một màu men vô tận. Vị tình đời cũng vẫn gọi là men. Nồng cay...
|