uống mãi men đời
Em rót mãi vị men gì cay đắng
Nát bờ môi tâm lặng chắt giọt sầu
Nỗi niềm nào dang dở cả đời nhau
Hồn vụn vỡ mái lầu kia thiếu nắng
Anh uống mãi vị men gì chát mặn
Chỉ đau lòng cho nặng bóng chiều tan
Chung rượu đời anh nhấp đến bao lần
Mong quên lãng quãng đàng xưa đã chọn
Trăng hờn tủi một mình không ai đón
Vị men nào là món ngọt thanh tao
Bởi men tình sao cũng lắm thương đau
Kìa men ái đẫm màu hoang mê cũ
Anh tìm mãi vị men nào chưa đủ
Men tâm hồn ai ủ để anh dâng
Rót cho người say tới ngưỡng lâng lâng
Cho trần thế tần ngần điên ngây dại...
Em rót cạn vị men nào còn lại
Để anh say tê tái hết quãng đời
Màn đêm buông sương trắng lạnh lã lơi
Men đời đắng sao mơi anh uống mãi...
Bài này đã được xem 941 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|