hạ cuối
Tác giả:
Dương Viết Cương
Hạ cuối. Tôi viết cho ai bài thơ hạ cuối. Ve râm ran xao xác cả khung trời. Ồ vẫn vậy, vẫn ve, vẫn phượng …. Cớ sao mình nước mắt lại rơi. Trận mưa đầu của ngày cuối chia phôi. Rơi ướt cả một bờ áo trắng. Vô tư thế, hỡi...
|
viết tặng cô ngày về hưu
Tác giả:
Dương Viết Cương
Giáo án giờ xếp lại. Bục giảng mai xa rồi. Bụi phấn bay theo gió. Mình về với mình thôi. Bao chuyến đò rời bến. Bao lớp học trò đi. Ơi mái trường thương mến. Nói cùng ta câu gì? Trống trường mùa thu tới. Thôi giục bước...
|
vu vơ
Tác giả:
Dương Viết Cương
Em bỏ phố để về với biển
Làm con cua cắp mấy gã khù khở
Anh làm gió cứ đi rồi lại đến
Thổi hoài mà chẳng hết vu vơ
|
ru mình
Tác giả:
Dương Viết Cương
Ngủ đi giấc ngủ bình yên
Mùa đông đã tới ngoài hiên kia rồi
Ngủ đi nào, ngủ đi thôi
Xa xăm gửi lại cho người xa xăm
|
chiều đà lạt
Tác giả:
Dương Viết Cương
Ta về xứ Lạt Đà sương
Chiều nghiêng dốc vắng, mây vương thông ngàn
Dã quỳ hoang hoải miên man
Bằng lăng tím một chiều man mác chiều
Đà Lạt 20/11/2020
|
hẹn
Tác giả:
Dương Viết Cương
Hẹn em mai này mỏi mệt. Mình về cuốc đất trồng rau. Nuôi vài con gà con vịt. Sớm chiều, mưa nắng có nhau. Hẹn em mai này bỏ phố. Mặc người toan tính thiệt hơn. Rũ sạch bụi đường đô hội. Nhẹ tênh, không chút oán hờn. Hẹn...
|