mảnh đời thừa
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Ba nó mất khi nó vừa lên sáu. Mẹ nó ngầm thương tiếc tuổi xuân trôi. Sợ nhạt màu má thắm với son môi. Nên lặng lẽ bên đời - thêm bước nữa. Nó ngây thơ nào có đâu chọn lựa. Khi đắng cay người lớn đã ban dành. Ngày qua ngày...
|
lời tình cho em
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
***. Xin một lần cho tôi gặp lại em. Ôm vào tay, để nghe lòng thổn thức. Lửa trong tim đang bốc cao rừng rực. Áp đôi môi thiêu cháy nỗi đam mê. Xin một lần cho tôi xiết bàn tay. Nghe hơi nóng len qua từng cảm xúc. Làn da...
|
mẹ ghẻ.
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
***. Chị dữ dằn nên chẳng có ai thương. Ba mươi tuổi mới có chồng - góa vợ. Nhìn thằng bé con chồng như của nợ. Chị hung tàn trên những vết roi mây. Mười tuổi đời như một kẻ ăn mày. Làm quần quật vẫn chưa vừa lòng chị. Có...
|
lục bát ngày xưa
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Gió chiều câu hát ai ru. Thương về quê mẹ tàn thu sương mờ. Nhớ về năm tháng còn thơ. Cầu ao soi bóng, lửng lờ nước trôi. Son người chưa thắm vành môi. Phấn chưa ửng má, nụ cười chưa duyên. Còn non lúng liếng đồng tiền. Tóc...
|
lòng mẹ
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Cha mất. Khi nó vào lớp một. Nhà nghèo xơ xác. Một mảnh ruộng khô cằn. Một mái lá không ngăn nổi mưa rơi. Năm tháng qua nhanh, nó cũng dần khôn lớn. Cái xóm rẫy hoang vu nó từng bước mỗi ngày. Trường làng xa đổi về con...
|
luân hồi
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Người lặng buồn bên sông. Hỏi thăm dòng nước chảy. - Nước về đâu trôi mãi? - Trở về nơi sinh ra! Người nhìn mây bay xa. Hỏi Mây từ đâu đến. Mây cười - Từ biển vắng. Về núi ngàn hoang vu. Người về yên giấc thu. Mỉm nụ...
|
lời tình (thơ tình buồn)
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Hãy xóa anh ra khỏi trái tim! Đơn giản thôi, sao em không làm được? Như bài viết với mấy từ trùng lặp. Em bôi đi bằng bút tẩy ấy mà! Hãy rứt anh ra khỏi thịt da. Như nhổ bỏ một chiếc dầm, gai nhọn. Đơn giản lắm sao em...
|
mai vàng và cánh én ngày xuân
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Thung lũng chiều, mây tím gợn bâng khuâng. Người con gái lặng hồn xuôi một thuở. Nàng nương gió men theo về nẻo nhớ. Giọt châu sầu rơi xuống giữa mênh mông. Nơi phương nào chàng có nhớ mình không? Sao cánh nhạn đâu cuối...
|
mẹ đã lạnh hơn con thế này phải không mẹ
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Một sáng mùa đông, nơi chân cầu khe suối. Nước trong ngần giờ đã hóa thành băng. Bỗng lòng tôi sao thảng thốt, bần thần. Tâm thắt thỏm, xe lại dừng khó hiểu. Nghe đâu đây tiếng oa oa rất yếu. Vội xuống xem và hoảng hốt...
|
mẹ già
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Hôm qua có việc xa nhà. Con mang mẹ gửi người ta trông giùm. Con về, nước mắt rưng rưng. Má khô móm mém lộ mừng nét vui. Cầm tay, giọng mẹ bùi ngùi. - Con đi mẹ tạm cơm người... chẳng ngon! Sáng, trưa mẹ ngóng mẹ...
|