chơi núi non nước
Chom chỏm trên sông đá một hòn
Nước trôi sóng vỗ biết bao mòn ?
Phơ đầu đã tự đời Bàn Cổ
Bia miệng còn đeo tiếng trẻ con
Rừng cúc tiền triều trơ mốc thếch
Hòn câu Thái phó tảng rêu tròn
trải bao trăng gió xuân già giặn
Trời dẫu già nhưng núi vẫn non