tình nhân quán
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
Em hẹn anh cuối giờ mình gặp. Quán tình nhân anh gọi tách cà phê. Em không muốn, chỉ thích dùng nước ngọt . Túp lều xinh, trông thật buồn cười ! Anh dí dỏm : " Cà phê ôm " người thường ...
|
mơ màng
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
MƠ MÀNG. Nửa đêm thức giấc mơ màng. Nghe trong tim ấy bóng nàng lung linh. Ngoài kia chim gọi bình minh. Sao ta cứ mãi một mình với đêm. Ở nơi nào đó mông mênh. Như mờ như tỏ chênh vênh ...
|
vợ chồng
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
VỢ CHỒNG. Thế gian thường gọi cánh đàn ông. Một chữ ngon ngon...ấy gọi chồng. Không biết tự bao giờ xuất hiện. Ngôn từ diễn tả chuyện trăm năm...!? Em người thục nữ dang tay Vớ. Anh gã ...
|
niềm vui của lão
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
NIỀM VUI CỦA LÃO. Ô hay đời bổng dưng vui... Tuổi đời ngót nghét tám mươi thôi mà ! Thời gian thì chẳng thứ tha. Đời người một cõi Ta bà tử sinh ! Ngày nào lão hãy còn xinh. Mà nay da ...
|
vu lan nhớ mẹ
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
VU LAN NHỚ MẸ. Vu Lan báo hiếu lại về. Con đường tháng Bảy lê thê mưa mùa. Trên cành chiếc lá đong đưa. Bâng khuâng nhớ mẹ năm xưa võng buồn. Cánh tay gầy guộc thon suông. Dắt con qua ...
|
nhớ em
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
NHỚ EM. Sài gòn chiều thứ bảy. Anh ngồi đó nhớ em. Trà Vinh xa xôi quá. Em có buồn không em !? Mưa chiều đường hắt hiu. Vài chiếc xe vội vã. Như trốn chạy đơn côi. Lòng anh buồn vời ...
|
tình ơi !
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
TÌNH ƠI ! Ai người nhỏ lệ chiều nay. Phải chăng tóc gió thôi bay hỡi người !? Còn đâu mắt ướt môi cười. Hay xuân xanh đã qua rồi luyến thương ! Chỉ là giây phút vấn vương. Tình ơi ! Sao ...
|
trống rỗng
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
TRỐNG RỖNG. Em ngồi đó thẫn thờ chiều tắt nắng. Mắt đăm chiêu về phía cuối trời xa. Ban cong chiều nay gió về lồng lộng. Sao hồn em trống rỗng..nét thinh không ! Ở đâu đó nốt nhạc buồn ...
|
ngộ nhận
Tác giả:
HOÀNG HẠC BAY
Cũng trong tay, cười cười, nói noi... Cũng vợ vợ, chồng chồng, ái ái..ân ân ! Ai biết được đêm về..đồng sàng mà dị mộng !? Vỡ kịch đời, sân khấu. đó..có ai vui !? Nhìn con dại, đớn đau ...
|