nhớ bạn
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Năm xưa. Dưới hiên chùa. Tóc chúng ta đen. Cùng uống rượu trà. Luận bàn thế sự. Bình phẩm văn chương. Khí huyết phương cương. Một thời trai trẻ. Chí bốn phương. Chuyện nước bên lòng. Việc nhà xem nhẹ. Sương ướt vai không...
|
nhớ cà mau
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Chỉ vài con sông nhỏ
Một quãng đồng buồn hiu
Vậy mà cũng cách trở
Đường Cà Mau ,Bạc Liêu....!
PQT
|
nhớ mẹ
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Nữa đêm giữa phồn hoa. Bỗng thương gà nhớ vịt. Nhớ quê nghèo tịch mịch. Nhớ nước mưa ngọt ngào. Nhớ Mẹ già tóc bạc. Chờ con giữa vườn rau..! Bất giác chợt bừng tỉnh. Thấy công danh hư ảo. Phú Quí tựa Chiêm bao. Lòng...
|
những đêm dài
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em xinh tươi trong ảnh. Anh đang ngậm ngùi đây. Em có thấy không em. Sao nhoẻn miệng cười hoài. Trong đêm vắng anh say sưa lặng ngắm. Nụ cười em nghe như thoảng âm vang. Một thời yêu chưa thoả đã vội tan. Sầu ly biệt lê...
|
nha trang tháng mười
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Ta trở về một mình. Đêm Nha Trang yên tĩnh. Dừa buông lá vật vờ. Bãi cát dài nhung nhớ. Núi xõa tóc đợi chờ. Gió tháng Mười mát rượi. Hoa sữa nồng ngạt thở. Như nụ hôn tình đầu. . Em hẹn ta mùa Ngâu. Giờ đã cuối tháng...
|
nhớ mưa nguồn
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Sông nhớ suối. Suối nhớ ghềnh nhớ thác. Thác nhớ tiểu khê. Hồ nước nhớ mưa nguồn. Ta ngồi nhớ. Những tháng ngày thơ ấu. Núp áo mẹ nâu. Ngó bông bí bông bầu. Ta ngồi nhớ. Một thời trai tráng. Qua thác qua ghềnh...
|
nhẫn
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Như tượng đá bên dòng đời vội vã
Tháng ngày trôi ta lặng lẽ cúi đầu
Con bói cá đứng trên đầu thổ tả
Gần trăm năm ...ta có nói gì đâu..!
PQT
|
nhạc chiều
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Chiều trôi...chiều trôi. Trôi trên cảnh đời bối rối. Trên những mảnh hồn tã tơi. Rồi sụp tối. Chiều qua ...chiều qua. Qua mau cuộc tình rách vá. Qua vội chí lớn đường xa. Đau mục rã. Chiều đi...chiều đi. Đi theo những...
|
những mùa đông
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Những tia nắng hồng. Hấp hối trong mây. Cây trơ cành. Chim lẻ bóng. Nhớ mênh mông. Những mùa Đông xưa ... 1. Mùa Đông 19... Cánh đồng trắng xóa. Người sương phụ. Ngồi bên khung cửa. Uống rượu Hoàng Hoa. Nhìn tuyết...
|
như nhánh cỏ
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Đời người như nhánh cỏ. Khác chi mà kiêu mạn. Xuân sinh rồi hạ trưởng. Thu hoại tới đông tàn ... Đời người như nhánh cỏ. Duyên mọc đỉnh núi cao. Thì cỏ cao hơn núi. Có gì mà cao ngạo. Chỉ một ngọn thu phong. Là hư không...
|