em đi về có nhớ
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em đi về có nhớ. Cánh rừng già trông theo. Tiếng ve sầu kêu réo. Gọi em đi mau về. Em đi về sẽ nhớ. Ngọn nến hồng lung linh. Tiếng cười pha lê vở. Hồn nhiên như trẻ thơ. Em đi về còn nhớ. Giấc mộng du bên rừng...
|
em cứ quên
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em cứ quên , để mình tôi nhớ. Chuyện thanh mai trúc mã ngày thơ. Chuyện mây mưa trên đỉnh trăng mờ. Chuyện phố cũ đường xưa gió lộng. Em cứ quên , riêng tôi vẫn nhớ. Bao nhiêu năm tượng đá đợi chờ. Cánh nhạn ấy mang xuân...
|
đường xưa
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Hai mươi năm tấm lụa đào
Trầm ngâm hiu hắt bên rào trúc thưa
Tôi về đi lại đường xưa
Còn nghe trong gió hương đưa dịu dàng...
PQT
|
duyên
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Như chiếc lá bồ đề. Ép giữa kinh Bát Nhã. Trong một mùa kiết hạ. Nơi tịnh xá xa xa. Duyên tình như thế đó. Chỉ là một sát na. Trong vô chung vô thỉ. Chỉ là một vọng ý. Trong một mùa an cư. Của một đời tu sĩ... Có muôn ngàn...
|
em về trường cũ
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em về thăm lại ngôi trường cũ. Có nhớ tàng cây lim xẹt già. Bay loạn hoa vàng trong gió lú. Khóc gào một thuở mịt mù xa. Em về thăm lại ngôi trường nhỏ. Bên dòng Tàu Hủ nước rong cao. Có nhớ một mùa hoa phượng đỏ. Gió tình...
|
đười ươi
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Có gì vui. Sao cô gặp tui. Lại cười như đười ươi nắm ống. Cô nhìn trăng. Tui kể chuyện những vì sao. Ta nhìn nhau. Cô nói về bạn bè xưa cũ. Nhìn mái tóc phai màu. Kể chuyện những ngày xanh. Đời phong ba. Chỉ nhớ bến...
|
em về
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em về trãi nắng vàng trên tóc
Áo mỏng , mù sa nhuộm ráng chiều
Hoàng hôn trong mắt sầu trong dáng
Môi lạnh mĩm cười nụ hắt hiu..,!
PQT
|
em bỏ ta đi
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Từ ban sơ em đã vào tâm trí. Buổi hoàng hôn em lại bỏ ra đi. Em vào mộng ,quên tình người tri bỉ. Đã dâng em ngày tháng đẹp xuân thì. Từ ý thức em trốn vào tiềm thức. Ta thất tình rền rĩ khúc sầu bi. Ngày tỉnh thức ta tìm...
|
em bé ngoan
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Xưa là Em Bé quậy. Ngu ngơ và thơ ngây. Lớn móng tâm Sư Tử. Ý hàng phục sơn hà. Trung niên là hiểu chuyện. Chuyễn hóa tánh Lạc Đà. Nặng bao nhiêu cũng chở. Mặc bảo cát đường xa. Sa mạc đêm lạnh giá. Ta kham nhẫn bước...
|
đừng quá vội
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Con đường là của anh. Các chàng trai. Không cần quắt mắt nhe nanh. Không cần nẹt pô hù dọa. Không cần vượt nhanh. Ép mấy ông già quờ quạng. Con đường này là của Anh. Xin đừng leo lề. Bóp kèn inh ỏi. Đuổi một ông già nép...
|