giấu
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em giấu tay anh vào ngực ấm. Giấu tình vào đôi mắt xa xăm. Giấu nhịp thở chờ giờ hấp hối. Giấu tình đầu lại cho trăm năm. Em níu giữ mây ngàn phiêu lãng. Kéo ngàn sao lạc xuống trần gian. Giấu hết cuồng si vào đáy mắt...
|
ga chiều
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Ta đứng trên Ga đợi chuyến tàu. Thật tình không biết đợi bao lâu. Chẳng biết bao giờ tàu sẽ đến. Và sẽ đi về những nơi đâu...? Con tàu xưa cũ từ thiên cổ. Sẽ chở ta vào trong đêm sâu. Sân Ga hờ hửng người đưa tiễn...
|
giọt tình sầu
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Khi tôi chết nguyện thành sương trắng. Chìm mắt em Hồ - Thu – Đêm – Trăng. Trầm đáy nước khối tình câm lặng. Em không hay, trần gian không hay. Tan vào em ngàn thu mưa bay. Chảy vào tim giọt tình điên dại. Lặng theo ai đến...
|
giọt sương
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Em liếc mắt ta tan thành sương khói. Sa xuống trần ai lạc lối giữa đời. Buồn mang mang chôn giấu vào cỏ nội. Lén nhìn em đôi mắt ngọc rạng ngời. Em - Hồ Thu ,mắt xanh màu ngọc bội. Ta - khói sương phiêu dạt bốn phương...
|
giông tố
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Giông tố nào qua đây. Bẻ gãy chiếc cầu vồng ngũ sắc. Đứa bé vắt vẻo trên cành cây. Úp mặt vào tay. Nức nở. . Giông tố nào qua đây. Giật cánh diều đứt dây. Băng xuống lũng sâu. Đứa bé chạy theo trên đồi. Tiếc ngẩn ngơ... ...
|
gió
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Chiều qua gió nhẹ qua sông. Sáng nay gió đậu cành thông dịu dàng. Ngày mai gió vượt đại ngàn. Ta khơi đùa giỡn với đàn hải âu. Ngày kia gió lạc về đâu. Có theo cánh nhạn vào đầu sông Tương? Sau này gió bạt mười...
|
giữa trùng khơi
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Ta về thăm lại hòn đá cũ. Giữa trùng khơi lã lướt bóng dừa. Con sóng nhỏ vỗ về bờ cát mỏng. Gọi thì thầm tâm phúc tương tri. . Hai mươi năm tưởng đã quên đi. Bỗng kỷ niệm về đầy tâm trí. Trên tảng đá bóng chiều ủy mị. Có...
|
gió về
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Gió cô đơn về trên hè phố cũ
Giữa những hàng cây bội vong tình
Gió lang thang trên hành lang vắng
Dãy phòng không cửa đóng lặng thinh
Gió về hoa cỏ không hoan nghinh
Lặng lẽ gió đi vào vô định
PQT
|
gọi đàn
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Con chim bệnh. Khóc cây cổ thụ già chết đứng. Xưa rừng xanh. Nay lạnh lẽo một mùa đông. Con chim bệnh. Níu tay cành khô mục. Đỉnh đồi hoang. Trơ trụi một màu tang. Chim co ro. Khàn cổ gọi đàn. Tiếng vô vọng. Tan...
|
gió thời gian
Tác giả:
Phùng Quang Thuận
Sợi tóc trắng ngậm ngùi gương lược cũ
Gió Thời gian đã hơi hướm vô thường
Thân tứ đại rồi cũng về cát bụi
Thần thức tan vào ánh sáng ngàn phương...
PQT
|