bóng mát đời con
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Còn mẹ con còn tất cả. Mất mẹ rồi vất vả lấy ai thương? Mẹ còn dở dở ương ương. Một mai mẹ khuất khóc thương được gì? Con mà ngỗ nghịch vô nghì. Làm cho cha mẹ li bì khổ đau. Khi còn sống ở bên nhau. Hãy nên trân trọng...
|
bình tâm
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Khi việc không như ý
Đừng nóng giận bỏ đi
Hãy bình tâm suy nghĩ
Tiếp theo phải làm gì.
A DI ĐÀ PHẬT!!!
9/7/2016
|
bao lâu để quên
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Em sợ lắm, mỗi khi màn đêm xuống. Nỗi nhớ anh, cứ day dứt, cồn cào. Nhớ thật nhiều, những lúc cận kề nhau. Làn hơi ấm, cho Em nhiều che chở. Em yếu đuối, từ khi tình tan vỡ. Tìm nơi đâu, để lấy lại niềm tin. Có đôi khi,...
|
bưông
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Tập buông đi, những gì không thể níu
Tập cho Mình, thấu hiểu để cảm thông
Tập thích nghi, khi cuộc thế xoay vòng
Bởi !.... ai cũng chỉ, có một lần để sống !
23/3/2016
|
bình tĩnh sống
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Trước nỗi đau.... Ta làm sao đứng dậy? Cố gượng cười, để che đậy vết thương. Cứ đi đi... đâu đó cuối con đường. Sẽ có chốn, dành cho Ta tá túc! Tin yêu đi! Cuộc đời đâu kết thúc. Rồi một ngày, hạnh phúc sẽ không xa. Cứ...
|
bình tâm ii
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Bình tâm giữa tiếng khóc cười
Bình tâm giữa những rối bời đảo điên
Bình tâm nghe một lời khuyên
Bình tâm cố gắng cần chyên sửa mình
22/8/2016
Diệu Nguyễn
|
biết đủ
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Cũng không biết sẽ nói thêm gì nữa. Mỗi một người có định số rồi chăng? Đừng trách than cuộc sống chẳng công bằng. Mọi kết cục điều do nhân tạo tác. Cùng câu chuyện... mỗi người cảm nhận khác. Bạn không vui vì chưa đạt...
|
bức tranh buồn !
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Bữa cơm chiều hiu quạnh. Của hai đấng sanh thành. Nơi vùng quê hẻo lánh. Buồn như một bức tranh. Bao lâu rồi ta nhỉ. Chưa về thăm Mẹ Cha. Cơm chiều nay cũng chỉ. Đúng mỗi đôi bạn già. Nhìn an bình là thế. Xong lại thấy...
|
bông hoa đồng nội
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Em chỉ là bông hoa đồng nội. Nở khiêm nhường bên lối người đi. Chẳng như hồng huệ kiêu kỳ. Đỏ, xanh, vàng, tím đua thi sắc màu. Nếu chán rồi ồn ào phố chợ. Mời anh về vui với đồng quê. Chốn nghèo chẳng khiến ai mê. Nhưng...
|
bước qua tiếng điều
Tác giả:
Diệu Nguyễn
Mình hãy sống vì chính mình trước đã. Chớ hơi đâu lo ngại những tiếng điều. Lòng con người sâu hiểm biết bao nhiêu. Thước nào đo đặng vẹn tròn tất cả ? Tôi nói thế không phải để buông thả. Để ngang tàn bất chấp chuyện...
|