gần nhau thật gần dù tình mãi xa
Em với lá gan bày trên chảo nóng
Anh với trái tim ngâm trong rượu cay
Giữa hai phương đời chung niềm khát vọng
Sáng rỡ niềm tin tình một thêm đầy
Cái chai ân tình thả ngoài biển động
Cái tâm yên bình bốc cháy như mơ
Ba chiều không gian dường chưa đủ rộng
Bao dung đời buồn, chứa nỗi bơ vơ
Em khóc nghìn chiều thành suối thành sông
Ta đau từng chiều tình xám mùa Ðông
Cái chai bềnh bồng bao giờ cho tới
Nhớ thương bạc lòng, nỗi nhớ không cùng
Em với nụ cười buồn như lá chết
Tình rụng về đâu sau những phong ba
Ta vỗ về ta như lời tống biệt
Gần nhau thật gần dù tình mãi xạ