khắc khoải làng quê
Tác giả:
Hữu Nghĩa
“Quê ta có dãi cát vàng. Có hàng dương liễu,có hàng tre xanh”. Mai mốt anh về anh nhớ lại. Thăm sằm đất bạc với đồng xanh. Thêm rêu xanh biếc như nhung gấm. Thăm cả người em suối tóc huyền. Ở đây một dãi đồ cát...
|
huyền thoại
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Hương nhài thoang thoảng chút mơn man. Lơ lững hồn trôi nổi dịu dàng. Ai đi tìm ai trên thiên giới? Thiên sứ là anh hay mắt em? Nhân ảnh chưa mờ tình nhạt vắng. Tiếng sáo ngân nga trong hoang sơ. Se se trong gió cành...
|
khắc khoải chiều tây nguyên
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Mắt em xanh. Da em mặn mà. Và lòng anh. Dạt dào. Như biển cả. Trong mắt xanh. Anh là. Con nai ngơ ngác, trong làn da. Mịn mà. Anh là. Giọt mồ hôi. Thắm đượm. Ở nơi anh. Thăm thẳm. Một chân trời, mai anh ở. Em về. Em...
|
kể em nghe
Tác giả:
Hữu Nghĩa
“Hai năm làm lính. Vui nghiệp gió sương. Sớm tối thao trường. Thắng mưa vượt nắng”. . Anh kể em nghe chuyện thao trường. Thắng ngày dầm dải với gió sương. Gian nan vất vả cho đời lính. Những vẫn...
|
khổ thầm
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Có lẽ ngày kia mây sẽ tan. Sương bạt phôi pha gió xuôi ngàn. Vết sầu rửa sạch trong mưa gội. Tuổi hận chôn sâu dưới địa đàng. . Ta sẽ đi về trong nắng mai. Quên đi cô độc chuỗi ngày dài. Bàn tay riết chặc niềm riêng...
|
kỷ mão
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Kỷ mão đây rồi kỷ mão ơi! Đưa ta đến bến của một thời. Thói đời trang trải qua cay đắng. Tráng nám đầm sương bao nếp nhăn. . Có lẽ xuân nay hai bốn tuổi. Một thời thơ mộng đã chôn sâu. Tình ơi ta hận làm thân...
|
hồn tưởng
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Trăng buồn, trăng lạnh, trăng lặng lẽ. Ta yêu trăng hay lòng phải nàng Hằng. Ngồi thơ thẩn giữa trời khuya lạnh ngắt. Uống sương sa thầm thỉ với đêm rằm. Gửi vào trăng một chút tình mơn mởn. Cây lung lay khi gặp phải gió...
|
hồn cây phượng
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Cây phượng trước nhà hoa đã nở. Anh về giữa hạ nắng vàng phơi. Cây phượng đơm màu hoa đỏ thắm. Màu của tâm hồn, lệ con tim. Cây phượng anh trồng bao kĩ niệm. Cái ngày anh sống với tương tư, cây phượng lớn dần theo năm...
|
kẻ trắng tay
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Em có còn thương tiếc chi không? Cô đơn lạnh nhạt trong đêm vắng. Chim quốc lẻ đôi khóc tủi hờn. Hơi sương mù mịt tìm đâu thấy , lệ ướt đôi mi héo nụ cười. Mũi cay lưỡi bút lòng tê tái. Thương xót cho ai, tay trắng...
|
hồn thi sĩ
Tác giả:
Hữu Nghĩa
Bóng trăng lạnh khiến hồn thi sĩ nhớ. Thi sĩ buồn thi sĩ chẳng làm thơ. Hồn thi sĩ nhưng không là thi sĩ. Mang chút hồn tình có phải thực chăng. Ai có hỏi sao tôi thường vơ vẩn. Câu trả lời tôi không biết.-Xin thưa! Đời...
|