khắc khoải chiều tây nguyên
Mắt em xanh
Da em mặn mà
Và lòng anh
Dạt dào
Như biển cả.
Trong mắt xanh
Anh là
Con nai ngơ ngác,
Trong làn da
Mịn mà
Anh là
Giọt mồ hôi
Thắm đượm
Ở nơi anh
Thăm thẳm
Một chân trời,
Mai anh ở
Em về
Em có nhớ?
Cái rét
Đầu mùa
Anh láy áo
Nghiêng che!
Chiều hôm ấy
Là chiều
Chia phôi
Không hẹn gặp,
Chiều Tây Nguyên
Sương bạc
Phủ hoàng hôn,
Anh ước ao,
Ước ao
Mãi một chiều
Như thế!
Rồi hôm nay
Lòng anh
Là
Bến cô lieu
Đã và đang
Đứng đợi
Dưới nắng chiều
Hiu hắt.
Anh muốn
Tắt nắng đi
Để cái rét
Đầu mùa
Đến sớm
Để chiều Tây Nguyên
Sương bạc
Phủ hoàng hôn.
Anh ước ao,
Ước ao
Mãi một chiều
Như thế!
Nhưng rồi
Thời gian
Lặng thoảng
Trong không gian
Ôi!
Nhân ảnh
Biệt mờ
Vô vạn.
(Hữu Nghĩa)
Bài này đã được xem 1811 lần
|
Người đăng:
|
Gió Đông
|
|
|