riêng chung
Chữ trong đầu, nghĩa lẩn vào tim
Trói đời nhau bằng sợi oan khiên
Vần điệu nào đây sôi tĩnh mạch
Ở lúc đêm vơi, lúc nguyệt chìm
Viết ở tinh mơ, viết giữa ngày
Viết trên xa lộ chiều ngây say
Chữ trôi lãng đãng trong tiềm thức
Là lúc người ơi, nhớ rất đầy
Chữ viết lên mây, viết xuống rừng
Nói chi không thể, nói chi đừng
Cho người yêu dấu, cho nhân thế
Ðem cái riêng hoà với cái chung
Lỡ xoá, lại truy tìm bắt mệt
Tưởng quên mà canh cánh bên lòng
Lại như hoa nở ngoài sương tuyết
Lại đắm hồn trong cõi nhớ lung