dòng thơ hấp hối chong đèn hư vô
Tác giả:
Trần Minh Hiền
DÒNG THƠ HẤP HỐI CHONG ĐÈN HƯ VÔ. Anh ngồi khóc với bình minh. Hoàng hôn rơi rụng cho mình quên nhau. Nghe sương kín nẻo nát nhàu. Dòng sông khô cạn bạc màu khát khao. Nghe mây hoà quyện thì thào. Đại dương giãy chết rì rào...
|
dòng sông viễn tưởng trôi xa cuối trời
Tác giả:
Trần Minh Hiền
DÒNG SÔNG VIỄN TƯỞNG TRÔI XA CUỐI TRỜI. Nghe mùa xuân hát tình ca. Dòng sông viễn tưởng trôi xa cuối trời. Em là hạnh phúc chơi vơi. Vẽ thơ vẽ nhạc vẽ đời vẽ mây. Cho anh ngày thang đong đầy. Cam ơn em đã về đây đợi...
|
đốt đi em cho cháy những ưu phiền
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT ĐI EM CHO CHÁY NHỮNG ƯU PHIỀN. Cuộc đời vẫn dẫy đầy nhiều nghịch lý. Anh yêu em nhưng lại làm khổ em. Không phải dễ tìm tri âm tri kỷ. Và khó vô cùng giữ được lãng quên. Đốt đi em cho cháy những ưu phiền. Để còn lại...
|
đốt hương trầm mênh mang
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT HƯƠNG TRẦM MÊNH MANG. Phật không chấp với ma. Ma lại chấp với Phật. Giả dối sợ sự thật. Mưa dịu dàng chơi vơi. Gió mây trôi lưng trời. Thắp nụ cười hiền diệu. Em là sao vời vợi. Sáng lạ lùng phiêu diêu. Như cánh chim...
|
đốt hồn mình lơ thơ
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT HỒN MÌNH LƠ THƠ. Người không bao giờ hiểu. Ta muốn nói điều gì. Ôi muôn đời quán chiếu. Sao hồn mình thiên di. Nghe gió mây thầm thì. Ta xé tan tim nhỏ. Vầng trăng đêm lập dị. Thắp võ vàng tàn tro. Đêm hoang vu câu...
|
đốt lên ngọn lửa
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT LÊN NGỌN LỬA. Đốt lên ngọn lửa. Cháy trong tâm hồn. Suốt đời tu sửa. Một đời dại khôn. Gió mây bồn chồn. Mùa đông vừa đến. Mơ hồ bận rộn. Lạc loài ốc sên. Mười hai miếu đền. Trôi ngang ngõ vắng. Nghe chiều tơ...
|
đốt cháy hồn hoang sơ
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT CHÁY HỒN HOANG SƠ. Nghe thiết tha dại khờ. Rơi bên thềm nỗi nhớ. Đêm rót tràn duyên nợ. Mơ nụ hồng trăng thơ. Tìm trong những mịt mờ. Đoá hoa tình dang dở. Sao kín trời nỗi sợ. Rung phím đàn chơ vơ. Sóng lao xao bến...
|
đốt đuốc tâm hồn để dạo chơi
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT ĐUỐC TÂM HỒN ĐỂ DẠO CHƠI. Nhặt bóng thời gian bỗng giật mình. Nghe đời vũ trụ vẫn phù du. Trăng sao giờ rụng bên lồng kính. Hoa lá tơi bời bến hiền ngu. Nhặt bụi đồng hoang thắp mịt mù. Nghe hồn tan tác vì duyên nợ. Ta...
|
đốt cháy hồn hoang sơ 1
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT CHÁY HỒN HOANG SƠ. Nghe thiết tha dại khờ. Rơi bên thềm nỗi nhớ. Đêm rót tràn duyên nợ. Mơ nụ hồng trăng thơ. Tìm trong những mịt mờ. Đoá hoa tình dang dở. Sao kín trời nỗi sợ. Rung phím đàn chơ vơ. Sóng lao xao bến...
|
đốt đuốc hồn mình rọi bóng đêm
Tác giả:
Trần Minh Hiền
ĐỐT ĐUỐC HỒN MÌNH RỌI BÓNG ĐÊM. Đốt đuốc hồn mình rọi bóng đêm. Mùa thu chưa đến ở bên thềm. Niềm vui em giữ, cành sim nhỏ. Hạnh phúc anh cho, ngọn liễu mềm. Mặt biển mênh mang, thuyền lấp lánh. Chân trời mờ ảo, cảnh êm...
|