riêng tây
Ta về một cõi riêng ta
Em đi mở hội phù hoa giữa đời
Mai về rừng lá xanh tươi
Chợt thương ta đứng giữa trời ngẩn ngơ
Ta xưa guốc mộc quê mùa
Em vui kẻ chợ vỡ bờ đảo điên
Mai ta còn cõi ta riêng
Em nhan sắc ấy từ nguyên thủy về
Ngày trôi cởi áo tà huy
Đêm buồn ta chẳng còn chi để buồn.
*Sài Gòn 30-4-1975