có bao giờ
Có bao giờ anh dấu buồn trong mắt
nét đăm chiêu một chút thoáng u hoài
nghĩ về em như áng chiều se thắt
vấn vương nào còn phủ kín trên vai
Có bao giờ anh nhìn biển lành lạnh
nhớ về em nghe sóng dậy trong lòng
có cuồn cuộn phong ba hằn nỗi nhớ
bến mơ nào em đang mỏi mắt trông
Có bao giờ nhìn trời giăng mây xám
nghe mưa rơi gõ nhịp đều ngoài hiên
chân bước ngỡ ai về trong đêm vắng
giấc mơ nào ru em giấc ngủ yên
Có bao giờ anh nhìn trăng viễn xứ
nhớ đêm trăng, nhớ người ở phương xa
hồn khắc khoải tìm nhau tim hụt hẫng
những đêm vàng ta bỏ phí trôi qua
Có bao giờ anh ngồi nhìn nắng tắt
buồn ứ đọng lệ ướt tràn bờ mi
đan nỗi nhớ mù khơi đêm thăm thẳm
ôm tình vô vọng lặng lẽ đời đi