người tình phản bội
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Anh cố nhớ để quên người phản bội. Nỗi khát thèm chăn gối bớt cô đơn. Kỷ niệm xưa em ru mộng dỗi hờn. Hình bóng cũ chập chờn trong tâm não. Tình phai úa không làm anh điên đảo. Với một người khờ khạo nỗi mến thương. Em xem...
|
người thương
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Mộng mị em rồi bởi nhớ thương. Yêu nhau thắm đượm ngọt môi hường. Tình kia mấy thuở trao xao xuyến. Phận ấy bao lần để vấn vương. Có phải tâm hồn đầy lãng mạn. Hay do bóng dáng lắm phi thường. Tim côi buốt lạnh miền xa...
|
nghẹn ngào
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Một thuở tình duyên lắm nghẹn ngào. Ân nồng nghĩa đượm tự nàng trao. Nhưng đàng cách biệt không lời nói. Để cảnh lìa xa chẳng tiếng chào. Có phải tâm buồn vì héo hắt. Hay là dạ tủi bởi xanh xao. Bao giờ gặp lại người yêu...
|
ngẫm sự đời
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Lặng ngắm mà đau cái sự đời. Tranh giành cướp đoạt khắp muôn nơi. Ganh đua chức vụ luôn bòn vét. Đeo đuổi công danh chẳng rã rời. Lúc trẻ oai hùng thêm độc đoán. Khi già rũ rượi sống chơi vơi. Bao điều thức tỉnh sầu nhân...
|
nguyện cầu
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Tay nâng xâu chuỗi nhiệm mầu. Đọc kinh cầu nguyện đêm thâu với trời. Xin cho kiếp sống thảnh thơi. Nỗi buồn nhân thế sầu vơi ít nhiều. Quỳ xin sám hối bao điều. Thân tâm an lạc tiêu diêu không còn. Trần gian đau khổ héo...
|
nghịch tử
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Sống trên đời còn nhiều cảnh trái ngang. Tại sao con phũ phàng với cha mẹ. Em lớn tuổi chứ phải đâu còn trẻ. Sao nỡ đoạ đày bất hiếu với cha? Dù không phải là người sinh em ra. Nhưng có công nuôi dạy em khôn lớn. Buồn năm...
|
nghiêng
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Nghiêng vành chiếc nón bài thơ. Nụ cười chúm chím ngẩn ngơ bao người. Bóng chiều nghiêng nhẹ về xuôi. Đậm màu nhung nhớ thắm tươi ân tình. Nghiêng tia nắng ấm bình minh. Sưởi hồn hoang lạnh quên tình xót xa. Hình như giọt...
|
người ơi gặp gỡ làm chi
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
NGƯỜI mang đến cho ta nỗi nhớ. ƠI cuộc đời nặng nợ tình duyên! GẶP em đêm mộng ảo huyền. GỠ tơ sầu rối thề nguyền năm xưa. LÀM trăn trở sáng trưa hình bóng. CHI nào bằng mong ngóng người thương. TRĂM lời âu yếm vấn...
|
nghiệp báo
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
CHỚ nhúng việc trái ngang. LÀM nghiệp lành hỷ xả. KHỔ vô thường vô ngã. NGƯỜI mộng tưởng đảo điên. TA dứt bỏ muộn phiền. ĐỪNG chớ nên tạo nghiệp. GẠT trả vay đến kiếp. LỪA có được giàu sang? AI cũng có gian nan. CẢ cuộc...
|
ngóng trông
Tác giả:
VÕ QUANG HÂN
Anh không tới trời buồn muốn khóc. Hạt mưa rơi thoáng chốc lạnh căm. Em ngồi tựa cửa trầm ngâm. Chắc anh không tới mưa tầm tã rơi. Đêm u tịch một lời không nói. Tình lặng câm khắc khoải chờ mong. Ngậm ngùi đôi chút ngóng...
|