nghiêng
Nghiêng vành chiếc nón bài thơ
Nụ cười chúm chím ngẩn ngơ bao người
Bóng chiều nghiêng nhẹ về xuôi
Đậm màu nhung nhớ thắm tươi ân tình
Nghiêng tia nắng ấm bình minh
Sưởi hồn hoang lạnh quên tình xót xa
Hình như giọt nắng thật thà
Hoàng hôn chưa tắt lá hoa nhạt màu
Nghiêng đời trút cạn bể dâu
Giọt buồn giọt đắng rớt mau bên thềm
Com tim khao khát bao đêm
Tâm tư chất nặng mông mênh cõi lòng
Nghiêng sầu trút cạn long đong
Mây trời vần vũ bão lòng phôi pha
Đêm khuya giục bóng trăng tà
Một hình một bóng tình xa não nề
Nghiêng vai trả nợ câu thề
Mỏi mòn trông đợi lê thê tháng ngày
Nỗi buồn nhân thế ai hay
U hoài trăn trở đắng cay trăm bề
Nghiêng mình rủ sạch u mê
Nghiêng môi cười nhạo mà tê tái lòng
Nghiêng tình dệt mộng đêm đông
Nghiêng tay ôm trọn tình nồng trinh nguyên...!!!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 07 - 11 - 2015