một mình
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Thuốc đã tàn...
Cafe đã can....
Ngày sắp qua...
Giờ còn lại mình ta!
TẤN TÀI
|
kẻ đến sau
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Em với tôi hai cảnh đời xa lạ. Em giàu sang còn tôi quá nghèo nàn. Sống trang hoàng trong kiếp vàng son. Em sung sướng với những gì đang có. Còn riêng tôi suốt một đời sương gió. Sống ngày nay chưa biết được ngày mai. Cuộc...
|
mỗi khi buồn anh lại nhớ về em
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Mỗi khi buồn anh lại nhớ về em. Niềm an ủi động viên là duy nhất. Em có biết không? tình anh rất thật. Chỉ mình em là chia sẻ được thôi. Nhưng đến nay thì em đã xa rồi. Còn ai nữa bên anh mà tâm sự? Em nơi ấy có khi nào...
|
một thời kỷ niệm
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Ngoài sân phượng đã nở rồi
Tôi nhìn phượng rụng bồi hồi nhứ thương
Khi xưa hai đứa chung trường
Bây giờ mỗi đứa một phương cách vời.
Tấn Tài
|
không thể thiếu em
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Mất em rồi anh biết sống sao đây? Khi bên anh là những người xa la. Cuộc đời này biết bao điều dối trá. Ai cùng anh chia sẻ ngọt bùi. Sống sao đây khi đã mất em rổi ? Anh cô độc, bơ vơ, buồn da diết! Trong sâu thẳm có...
|
ly cafe anh pha
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Ly cafe anh pha
Tặng riêng em làm quà
Tấm lòng anh chỉ vậy
Một chút yêu thôi mà.
Tấn Tài
|
em lấy chồng
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Em lấy chồng rồi, em sẽ quên anh. Như quên một giấc mơ chưa từng có thật. Tiếc làm chi những gì ta đánh mất. Không phải của nhau, em vướng bận làm gì? Em lấy chồng rồi, em sẽ quên anh. Trong tâm trí em, anh chưa bao giờ tồn...
|
ly cafe buổi sáng
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Ly cafe buổi sáng. Ấm lòng kẻ tha hương. Ta mình ta với bạn. Ngẫm kiếp sống vô thường. Điếu thuốc lá còn đó. Chưa một lần nhấp môi. Nhưng giờ thì lại khác. Ta đã nghiện mi rồi. Cafe và thuốc lá. Hai người bạn bên ta. Trung...
|
ly cafe thứ bảy
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Ly cafe thứ bảy. Cuối tuần thật rồi sao? Một mình ta với bạn. Nơi quán cũ hôm nào. Giọt cafe thật đắng. Đọng lại trên bờ môi. Một chiếc bàn trống vắng. Một góc đời buồn vui. Một khoảng trời sắp lặng. Vừa vụt trôi mất...
|
kiếp sau
Tác giả:
HUỲNH TẤN TÀI
Kiếp sau tôi vẫn làm thi sĩ. Để rải hồn thơ khắp đất trời. Kiếp sau tôi vẫn làm thi sĩ. Thả hồn theo gió khắp muôn nơi. Để cho lòng mãi còn thường nhớ. Để sống âm thầm kiếp đơn côi. Cảm giác bơ vơ tận cõi lòng. Hỡi...
|