vỡ mộng
Tác giả:
Nguyễn Thái
Thuở ấy Tôi mộng làm Thi Sĩ. Mến lá vàng thu thích mưa xuân. Ngày đến thả hồn theo mây gió. Đêm về thơ thẩn đếm sao rơi. Giờ đây chữ tàn hồn thơ chết. Bút ngã nghiêng sầu mực cạn khô. Còn đâu mộng ước đời Thi Sĩ. Giã từ...
|
vầng trăng cô đơn
Tác giả:
Nguyễn Thái
Ai cũng bảo trăng tròn trăng xinh đẹp. Trăng chỉ là hành tinh giữa mênh mông. Không Xuân-Hạ cũng chẳng có Thu-Đông. Là mảnh đất cằn khô không nguồn sống. Ai cũng bảo ánh trăng vàng in bóng. Thi Sĩ buồn lạc bước giữa rừng...
|
tuổi mười hai
Tác giả:
Nguyễn Thái
Tuổi mười hai đã từ giã mái trường. Xa bạn bè thầy cô giáo thân thương. Buông bút xuống cuốc cày tay nắm lấy. Sống cuộc đời lam lũ với ruộng nương. Mưa trồng lúa, khoai, mì, ngô, và đỗ. Nắng vào rừng cưa chặt đốn cây...
|
xin em
Tác giả:
Nguyễn Thái
Khi đôi mắt em buồn. Mây giăng tím khung trời. Hồn tôi cũng chơi vơi. Khi trông thấy em ngồi. Bó gối buồn vời vợi. Làm tim tôi đau nhói. Tôi không muốn em buồn. Tôi chỉ muốn em cười. Cười xinh như hoa tươi. Xin em nở nụ...
|
vào thu
Tác giả:
Nguyễn Thái
Khí trời đã vào thu. Chiều hay phủ sương mù. Heo may về lành lạnh. Lá vàng nhè nhẹ ru. Khi tuổi bước vào thu. Hồn nhiên cũng giã từ. Muối tiêu hai màu tóc. Trán hằn nét suy tư. Thu về trên đồi cao. Rừng cây thay sắc...
|
tuổi đôi mươi
Tác giả:
Nguyễn Thái
Có lần trông thấy những chàng trai. Ba lô, áo giáp, súng đeo vai. Tuổi chừng đôi chín đi trên phố. Kiêu hùng vóc dáng, họ là ai? Họ là những kẻ tuổi vào yêu. Tạm gác tư tình theo tiếng kêu. Sau lưng để lại cô em với. Mẹ...
|