lời hăm doạ không dịu dàng
Phải em là Hồ ly tinh?
Nếu không? Sao lại ễ mình thâu đêm
Trong mơ em trắng dáng mềm
Về. Phơ phất hạ. Ta rêm mình nằm
Ta nào có phải Đường tăng
lòng chay tịnh trước tấm thân ngọc ngà
Ta tên ngoại đạo tà ma
không thành chánh quả tại là em thôi
Na em không nổi ngoài đời
thì trong giấc ngủ miệt mài tìm em
Cơ duyên ơi hỡi cơ duyên.
Quan Dương