anh ngồi trước biển Tác giả: Quan Dương
Anh ngồi trước biển mênh mông. Vầng dương rụng phía sau lưng quê nhà. Anh ngồi với bóng chiều tà. Lắng nghe gió thở xuyên qua nỗi buồn. Anh ngồi cát ngủ dưới chân. Vết đau trổ nhánh trong thân thể gầy. Anh ngồi...
|
ba mươi tết Tác giả: Quan Dương
Trước giờ khép mắt đêm nghiêng. Mùa xuân nghấp nghé bên thềm trêu ngươi. Tìm trong tâm khảm tiếng cười. Chỉ nghe vọng lại âm rời nhạt thưa. Hỏi em cách núi sông xa. Có còn nhớ gió luồn qua vũng buồn. Gót xưa em đỏ màu...
|
bà xã Tác giả: Quan Dương
Một chén mắm đường dầm ớt. + một trái xoài xanh. Chia đều hai tiếng : hít hà. Số thành : Bà Xã. Ngọt - Chua - Cay + Hít Hà = Môi em đỏ. (đâu cần phải tô son). Bà xã là người đẹp nhất trần gian. (chưa có gã nào dám nói...
|
bài thơ làm ngày mùng hai tết Tác giả: Quan Dương
Sương từng cục đọng đầy trên xa lộ. Sáng mồng hai tất tả dậy đi làm. Hai con mắt mở to không dám ngủ. Phóng chiếc xe vào cắt từng miếng sương. Bao cái tết xãy ra trên đất trú. Trước lạ lùng sống thét cũng thành quen. ...
|
bạn cũ thâm tình Tác giả: Quan Dương
Tặng Điền, Xin, Bình. . Chicago Mấy thằng bạn cốt đột. Đưa đón nhau làm ồn cả phi trường. Bạn cũ bao nhiêu năm gặp lại. Không ồn mới là chuyện khó tin. . Thành phố chan đèn tràn sân cảng. Cao ốc chen vai đứng ngó trời...
|
bão dí Tác giả: Quan Dương
"Thiệt vô lý , suốt buổi sáng lái hoài mà không lọt khỏi vòng vây 50 miles. Đúng là bão dí .". ( viết khi chạy bão Gustav). Cơn bão dí , chận hai đầu thành phố. Xa lộ bực mình vì bị túm trong bao. Như con rít mọc...
|
bão rượt Tác giả: Quan Dương
Con đê vỡ nước tràn ra xa lộ. Cái nhà không biết bơi đành chết đuối giữa đường. Nhờ thượng đế thương tình cho đôi cẳng. Tôi bỏ nhà đi... Cơn bão rượt sau lưng. Như đã bỏ một lần khi nước mất. Trắng hai tay và sạch sẽ đôi...
|
bến hẹn Tác giả: Quan Dương
Mỗi một kiếp mỗi số phần đã định. Tôi dẫu gan không cải được số trời. Em một hôm giương cung thành định mệnh. Mũi tên thần xuyên trúng trái tim tôi. Kiếp trước đã nợ em nhiều vô kể. Kiếp này vay thêm oan nghiệt chất...
|
biển và bờ cát Tác giả: Quan Dương
Biển phủ lên cát. Rạt rào. Choàng tay ôm nhẹ sợ đau mép bờ. Rút lòng nhả bãi phù sa. Như con tằm nhả mãng tơ vun đời. Em không hiểu thấu tình tôi. Như lòng biển chứa bao điều trở trăn. Em là bờ cát vô tình. Mặc tôi...
|
bờ sông cũ Tác giả: Quan Dương
Hai trái tim khờ khạo đè lên nhau. Một trái nằm trên một trái nằm dưới. Bờ sông cũ lùm tre xanh ngái ngủ. Giật mình thả chiếc lá rơi. . Em có nghe gió đang trải mùa hè. Lên hai trái tim khờ loạn nhịp. Chuyện của mình...
|