con sẽ là thiếu nữ
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Với: Bích Thanh. Một làn da trắng ngần. Sáng như mây trên không. Làn mây trắng bềnh bồng. Con đẹp tựa hoa ban. Mái tóc theo thời gian. Dài như cha mong đợi. Gội trong làn gió mới. Con xinh như mùa thu. Nụ cười duyên...
|
đất nước mình
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Đất nước mình đẹp lắm phải không em. Khi kiêu hãnh vươn mình ra biển lớn. Dưới đáy sâu chôn vùi bao đau đớn. Ngược vũ môn cá chép đã hóa rồng. Đất nước mình lúa ngàn mẫu mênh mông. Từ tay mẹ gạo vươn tầm thế giới. Ta lớn...
|
con yêu mẹ
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Nhân ngày 8/3 Lê Gia Hoài kính chúc toàn thể phái đẹp trên thế giới này luôn an lành và hạnh phúc. Con yêu mẹ từ lúc ở trong nôi. Nghe mẹ hát câu ru hời ngọt lịm. Khúc dân ca đằm thương như sắc tím. Tím biếc ân tình, tím...
|
dáng em trên đồng quê
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Giữa đồng quê chiêm trũng. Chân ngập dưới bùn sâu. Nón che nghiêng trên đầu. Em vào mùa gặt mới. Đôi tay em mong đợi. Chăm bó lúa yêu thương. Nụ cười em vấn vương. Một mùa vàng thắng lợi. Giọt mồ hôi em rơi. Đong đầy...
|
đâu chỉ có em
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Đâu chỉ có tim em. Mới đong đầy nỗi nhớ. Khi chúng mình cách trở. Ngàn vạn chuyến đò ngang. Trái tim anh lỡ làng. Cũng sầu mong nhớ lắm. Làn môi em đằm thắm. Nụ cười em xuyến xao. Mộng lòng anh khát khao. Quay về bên em...
|
đất nước tôi
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Mừng 42 năm ngày đất nước thống nhất. Trên bục giảng tôi dạy các em thơ. Về dáng hình xứ sở núi sông quê. Về những điều ngày xưa mẹ hay kể. Cho tôi nghe trước giấc ngủ yên bình. Trong lời mẹ - đất nước tôi đẹp...
|
dẫu sao thì vẫn yêu
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Dẫu anh cánh nhạn lẻ đàn. Một mình lạc mảnh hồn hoang giữa trời. Thì anh vẫn thế nàng ơi. Trái tim anh trọn một đời thủy chung. Dẫu cho đi đến tận cùng. Nỗi đời dâu bể thì lòng vẫn yêu. Dẫu rằng nắng sớm mây chiều. Pha...
|
đợi.!
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Đợi đò chẳng thấy đò đâu
Chỉ thấy khói sóng sông sâu lỡ làng
Đợi người chẳng thấy người sang
Tình anh bỏ bến tan hoang hết rồi…!
Tối 12/12/2017
Lê Gia Hoài
|
đông cảm
Tác giả:
Lê Gia Hoài
Một tiếng vạc cất lên. Cho mùa đông bớt vắng. Cơn gió mùa lẳng lặng. Níu rét mướt đầy sông. Bến đò xưa mênh mông. Mang cánh buồm đơn lẻ. Trôi ngang dòng lặng lẽ. Theo con nước trầm tư. Sóng buồn đi phiêu du. Mây chiều...
|
đá !!!!
Tác giả:
Lê Gia Hoài
ĐÁ – Thơ Lê Gia Hoài. Vết trầm tích triệu năm ai hiểu nổi. Đá có gì trong lòng đất ngủ say. Bỗng một ngày tim ta như bối rối. Trước ưu tư của kiếp đá lưu đày. Chưa một lần gửi tình thơ vào đá. Nên chưa từng biết đá lắm...
|