đông cảm
Một tiếng vạc cất lên
Cho mùa đông bớt vắng
Cơn gió mùa lẳng lặng
Níu rét mướt đầy sông.
Bến đò xưa mênh mông
Mang cánh buồm đơn lẻ
Trôi ngang dòng lặng lẽ
Theo con nước trầm tư
Sóng buồn đi phiêu du
Mây chiều rưng rức nhớ
Tình xưa giờ đã lỡ
Ai còn nhắc tên ai
Ngày qua trong phôi phai
Để trăng khuya ngóng đợi
Bóng hình em vời vợi
Biết bao giờ ta quên.
Mùa đông không bình yên
Tình đôi ta dâu bể
Thương nhiều mà chẳng thể
Đợi được mùa xuân sang.
08/12/2017.
Lê Gia Hoài