thương lắm cây bần
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM CÂY BẦN. Ngày anh nhặt trái bần trôi. Nước cuốn tơi bời xao xác hồn hoa. Dòng sông bé dại trong ta. Chua chát rề rà trên nhánh đong đưa. Trái tròn,bông trắng...nắng mưa. Ngọn gió trở mùa đánh rớt ngày xanh. Lá...
|
thương lắm áo dài
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM ÁO DÀI. Từ thuở tương tư mộng áo dài. Đường thơ trải lụa bướm vờn bay. Giọt nắng thất tình neo môi ướt. Cỏ gà léng phéng chuyện một ,hai…. Tình khơi giếng ngọc trắng pha lê. Trần ai lượm lặt khúc vụng về. Cất...
|
thương mình
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG MÌNH. Tự nhiên mình lại thương mình. Trách ai, ai trách chung tình với ai? Đan tay một thuở đan tay. Ngại ngùng gió bén tóc mai ngại ngùng. Chập chùng hồn núi chập chùng. Ung dung đếm bước, ung dung phật lòng. Tự...
|
thương lắm tuổi học trò
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM TUỔI HỌC TRÒ. Tuổi học trò ai chở đã ra khơi ? Thuở ấy anh thường đeo em không dứt. Trái tim nôn nao rơi vào thao thức. Con đường thơ ta sóng sánh nhau về. Thuở học trò áo dài đẹp mân mê. Bên song cửa mưa...
|
thương lắm một bờ vai
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM MỘT BỜ VAI. Tôi là kẻ đa tình. Trái tim đầy thương nhớ. Đi trong vườn hoa xinh. Niềm ưu tư ,trăn trở. Anh như người mắc nợ. Thương thầm một bờ vai. Mềm mai và êm ái. Tựa lưng theo tháng ngày. Dòng sông tình...
|
thương lắm bàn tay em
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM BÀN TAY EM. Từ ngày ta nắm tay em. Đêm giăng mắc lưới bên thềm tương tư. Mộng mơ hai tiếng : Dạ , ừ. Trăng non vừa nhú lá thư hẹn hò. Tiếng cười trong trẻo em cho. In vào mắt biếc rối giò đời anh. Sợi tình ai...
|
thương hoài những cơn mưa
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG HOÀI NHỮNG CƠN MƯA. Cơn mưa vẫn vuốt ve tà áo. Và rơi đều như dạo khúc ca. Tóc mây rũ bóng thiệt là. Thơm như hoa cỏ mặn mà đố ai? Cơn mưa trút đắng cay đau khổ. Miệng cười tươi hoa nở hồn xuân. Rảnh rang về chốn...
|
thương lắm hòn rơm
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM HÒN RƠM. Hòn Rơm tia nắng thật thà. Bình minh thức dậy nghiêng qua cuộc tình. Ví dầu đừng có lặng thinh. Mê nhau hãy gởi cái nhìn thân quen. Hòn Rơm sóng biển khát thèm. Hôn bờ cát mịn dịu êm bốn mùa. Và...
|
thương lắm người dưng
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG LẮM NGƯỜI DƯNG! Thương người con gái nơi xa. Thương qua lời nói hiền hòa dễ yêu. Thương trời in bóng thương nhiều. Thương em nắng sớm mưa chiều vương mang. Thương dòng nước chảy oán than! Thương thời...
|
thương hoài " cỏ dại"
Tác giả:
Thiên Ân
THƯƠNG HOÀI “ CỎ DẠI”. Viết về nhà văn Tô Hoài. Mấy năm phiêu bạt “ Quê người”. Như đời “ O chuột” buồn vui đêm ngày. “ Nhà nghèo ” rách rưới tình trai. “ Chiều chiều” mắt lệ đã bay dặm ngàn. “ Quê nhà ” héo úa...
|