sương gió bơ vơ
SƯƠNG GIÓ BƠ VƠ
Bơ vơ một vùng sương gió
Trắng tay ,tay trắng dật dờ
Thương cho mấy chùm hoa cỏ?
Nuôi ong tay áo khù khờ
Sương gió không còn điểm tựa
Lạnh lùng run rẩy chân cây
Cơn ho nào không sặc sụa?
Chân nào không dính bùn lầy?
Xa xôi đắm chìm hư ảo
Đời người ai chẳng cô đơn?
Mùa nào thu không thay áo?
Nắng mưa rách rưới tâm hồn
Sương gió trăm năm đòi nợ
Kiếp người phải trả cho xong
Những chiều sầu giăng tóc nhớ
Đường thẳng gấp khúc uốn cong
Ngày 24/9/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 724 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|