ta yêu em hoang-đường
Có con chim nho nhỏ
Ngậm hoài nhánh cỏ tươi
Chúm-chím khoe mỏ đỏ
Làm ta nhớ một người
Sao Em cười, mắc-cở ?
Hay bảo: "Chuyện hoang-đường !" ?
Ừ ! Thì chỉ nói nhớ
Sao Em biết ta thương ?
Tiếng hót Em lảnh-lót
Người cũng có vần thơ
Cả hai cho ta ngọt
Và cho ta bơ-vơ
Bóng mát là bóng mát
Em có giống ta không ?
Người là người , gì khác ?
Sao ta nhớ vô-cùng !
Em sinh vào tháng mấy ?
Ngày Hạ loạn, nắng đầy
Thế cười nhiều, phải đấy !
Cho ta đã đời say
Hỡi con chim tinh-nghịch !
Ừ ! Phải đó ! Ta thương... !
Trong ta là cổ-tích
Nên quá thích hoang-đường
Mạc Đăng Sơn
29 tháng 6, 2004