muốn thăm em lại sợ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Thăm Em Lại Sợ. Đời em bất hạnh biết bao nhiêu. Bão tố, cuồng phong một buổi chiều. Chợt đến nhấn chìm thuyền mộng ái. Rồi lôi em đến bến rong rêu! Mở mắt nhìn ra chỉ tối màu. Toàn thân ướt sũng, tím bầm...
|
muốn gọi em mà không thể
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Gọi Em Mà Không Thể. Anh mãi nhớ tháng năm mùa hạ trước. Gót phiêu bồng thả bước nẻo đường xa. Khoảnh khắc say ánh ngà trên sóng nước. Rồi cảm nhìn óng mượt một cành hoa! Dưới đêm trăng vi vu luồng gió nhẹ. Hoa lắc...
|
muốn tìm lại vần thơ nhưng mà!
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Tìm Lại Vần Thơ. Nhưng Mà! Ngày đó đôi mình gặp gỡ nhau. Yêu đương chợt đến, đẹp làm sao. Vậy mà định mệnh đành ly biệt. Để mãi lòng mang một thuở nào! Em kiều diễm quá với tên Đ…. Anh cũng điển trai lắm mộng...
|
muốn trải lòng lai láng… thả mầm ươm…
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Trải Lòng Lai Láng…. Thả Mầm Ươm…. Ta đã hiểu! Và rồi đây ta sẽ. Chẳng để nàng buồn bã lẫn chơ vơ. Ngày mấy lượt thẫn thờ nơi chốn lạ. Se sắt lòng, trăn trở giọt sầu lơ…. Không để gió ghì mạnh bước đôi chân. Khiến...
|
muôn mặt tình yêu
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muôn Mặt Tình Yêu. Bên nầy êm ả dòng sông. Sớm chiều xuôi ngược, bềnh bồng lờ trôi. Thẳng cong trải dáng khoe trời. Đường về bát ngát ngàn khơi trập trùng! Phía kia vàng, đỏ, trắng, hồng. Vườn phơi sắc thắm, hương nồng...
|
nấm mồ chôn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nấm Mồ Chôn. Mười năm đăng đẳng em rời đi. Bỏ lại nơi đây những thứ gì. Trọn cả tấc lòng tôi ấp ủ. Nâng niu từng chút, giữ từng ly! Và còn tàn nhẫn nào hơn nữa. Đỏ hỏn nằm kia, núm ruột mà. Chịu đói sữa chờ, chờ kẻo...
|
nấm mồ son trẻ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nấm Mồ Son Trẻ. Tìm mộ thân nhân thả nhẹ nhàng. Vô tình rảo mắt hướng nhìn ngang. Hình em tuổi độ tròn xuân sắc. Bia lộng, đìu hiu! Cảnh phũ phàng! Sao nỡ nhẫn tâm để một người. Mặn mà sắc nét đoá hoa khôi. Tương lai...
|
muốn được một lần
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Được Một Lần. Em vừa trải khúc u hoài. Anh đà “cạn chén” để rồi lại đau. Khi xưa vội kéo sụp cầu. Tháng năm cứ mãi biết bao nghĩ về!…. Người con gái ấy tên Xê. Tặng trao trái đỏ tràn trề yêu thương. Vậy mà vó ngựa...
|
muốn nhưng mà
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Nhưng Mà. Giận Nàng, ta giận biết bao nhiêu. Muốn vói bàn tay bứt sợi diều. Cho mỗi hoàng hôn thôi chạnh nhớ. Gợi niềm mộng ước trải phiêu diêu. Nhưng lo bên ấy ngày ba buổi. Và sợ nơi đây sớm tối chiều. Những lúc...
|
mượn thơ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Mượn Thơ. Nốc ngụm đắng, rít vào hơi thuốc. Chút phê phê, thả bước mảnh hồn. Thẳng vào cửa ngõ hoàng hôn. Nhìn quanh quất phía, lâng lâng nỗi niềm... Chạnh thương nhớ thuở thuyền độc mộc. Vượt suối ngàn hiểm hóc nguy...
|