nhớ cố hương
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Cố Hương. Cảnh đời thay đổi khiến xa thôn. Lưu luyến tình quê mãi cứ chờn. Lặng lẽ nhiều đêm niềm trải giấy. Âm thầm hai buổi dạ lay hồn. Ngàn thương xứ sở gieo sầu quỵ. Vạn nhớ người thân để nghẹn hờn. Da diết ngập...
|
nhớ hoài ánh mắt
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Hoài Ánh Mắt. Chờ ai! Em vẫn chờ ai? Cho thu đọng mắt, cho dài héo hon. Âm thầm, lặng lẽ sớm hôm. Xác treo lờ lững, còn hồn nơi đâu! Xui chi một mối duyên đầu. Cánh chim tăm cá, để sầu con tim. Rồi mai trở lại tìm...
|
nhớ mãi tình em (theo phong cách thơ liên vần - tác giả tam muội)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Mãi Tình Em. (Theo phong cách thơ liên vần - Tác Giả Tam Muội). Lặng lẽ thời gian vẫn mãi trôi. Xa xôi cách trở thuở qua rồi. Ảnh hình, kỷ niệm thời năm cũ. Ấp ủ con tim một khoảng đời! Lắm lúc trở mình dậy nhớ...
|
nhỏ lòng...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
NHỎ LÒNG... Ra đi để lại mối tơ vương. Vò võ năm canh khóc đoạn trường. Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng. Trăng tình thảm đạm ngược quay phương. Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng. Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương. Tan tác...
|
nhớ bạn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
NHỚ BẠN. Thắm thoát thời gian lặng lẽ trôi. Ba mươi năm thoáng một canh đời. Phủ chôn quá khứ hồn tri kỷ. Chén rượu thâm tình đã rụng rơi. Có lẽ giờ nầy thân xác bạn. Mục tan nhầy nhụa dưới lòng sâu. Nấm mồ vô chủ nơi...
|
nhớ mảnh tình tan
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Mảnh Tình Tan. Bên khung cửa em ngồi đan nón lá. Gió từng hồi hôn má… của em đan. Phải chăng hồn mơ màng theo ngọn gió. Nên mây mềm phất phới gợn lăn tăn! Em nghĩ gì? Sao trầm mặc lặng thinh. Mãi thon trắng rung...
|
nhờ ấp ủ !
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhờ ấp ủ nên đời sẽ có. Những chiều tà theo gió xa bay. Về nơi diệu vợi tìm ai. Phiêu diêu, sảng khoái ngất ngây mảnh hồn! Đêm mười lăm, ảnh tròn rực sáng. Lặng lẽ ngồi lai láng nhớ nhung. Mắt nhìn đăm đắm không...
|
nhỏ lòng (2)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhỏ Lòng (2). Gió thổi lung linh nhịp ánh tàn. Ngàn hoa, cây cỏ rủ hồn tan. Chuyển mình lay nhẹ bầu sương đọng. Từng giọt rơi dần, nhỏ bóng trăng. Đêm sắp qua dần đến sớm mai. Từng vầng mây nhạt rã hồn bay. Trôi đi chầm...
|
nhớ cha
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Cha. Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ. Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu. Bốn mươi ba năm, bao ngàn trăn trở. Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau. Cha ra đi không trao lời từ biệt. Một khuya sầu da diết cuốn bi...
|
nhớ một “vần thơ”
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhớ Một “Vần Thơ”. Ngoại như biết cháu mình đang ngồi đó. Vẻ thẹn thùng, buồn bã đọng khuôn trăng. Khép nép nhìn "Kẻ đang chào từ giã". Trở về quê, chẳng có hẹn thời gian…. Vừa tiếp thật ân cần, Ngoại vừa nói. Có nhiều...
|