người đến muộn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Người Đến Muộn. Bóng đổ chiều loang nhạt sắc màu. Cõi hồn tan nát bỡi vì đâu. Dây tơ đứt đoạn tim nghèn nghẹn. Trách Nguyệt gieo chi lỗi nhịp cầu. Tưởng xây mộng thắm mối tơ vương. Nào biết duyên rời, lệ nhỏ sương. Trót...
|
ngóng hẹn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Ngóng Hẹn. Ghé lại công viên, đến chỗ chờ. Đợi hoài không thấy, nghẹn chơ vơ. Buồn buồn, nhớ nhớ làm ngơ ngẩn. Bực bực, đau đau khiến thẫn thờ. Chẳng biết đường đi có kẹt xe. Khiến cho buổi hẹn lại sai giờ. Em ơi! Trời...
|
người đến muôn...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Người Đến Muôn... Bóng đổ chiều loang nhạt sắc màu. Cõi hồn tan nát bỡi vì đâu. Dây tơ đứt đoạn tim nghèn nghẹn. Trách Nguyệt gieo chi lỗi nhịp cầu. Tưởng xây mộng thắm mối tơ vương. Nào biết duyên rời, lệ nhỏ...
|
người khách lạ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Người Khách Lạ. Lữ khách trời xa ngược trở về. Thăm tình yêu dấu, xóm làng quê. Chiều nay lặng lẽ trên hè phố. Kỷ niệm thanh xuân với những gì!... Mà cả chuỗi dài mãi nhớ thương. Châu Âu, xứ lạ lắm khi buồn. Biên cương...
|
ngọn lửa tình
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Ngọn Lửa Tình. Em lại ngồi đây, thật sát anh. Hỡi hồn yêu dấu đượm tình thanh. Để bao khắc khoải thời lâu lắm. Trút bỏ từ nay hết rủ mành! Anh sẽ hôn em, thật thật nhiều. Đưa em về tận cõi phiêu diêu. Quên đi tất cả...
|
ngươi đừng nhịp nữa khổ ta
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Ngươi Đừng Nhịp Nữa Khổ Ta. Đang buồn lặng lẽ bước lang thang. Chợt vẳng đâu đây dãy tiếng đàn. Từng khúc âm thanh đồ rế mí. Nhịp nhàng thăng giáng gợi lâng lâng... Ồ sao! nẻo vắng có người hay. Khéo léo cung tơ trỗi...
|
nhắm mắt lại đi em!
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nhắm Mắt Lại Đi Em! Hôm qua! Anh nắn nót một áng thơ tình. Để khuây khoả lòng mình mà phôi phai nghẹn tủi. Anh cũng gửi tặng em! Và chắc em cũng đã đọc!... Vậy đêm rồi em có trằn trọc cũng như anh? Có quay tròn...
|
nguyệt lầu hồn mộng tạm phôi pha
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nguyệt Lầu Hồn Mộng. Tạm Phôi Pha. Rồi có một ngày! Yêu dấu ơi! Éo le, cách trở, vọng phương trời. Chẳng còn vậy nữa, thôi xa nữa. Là bởi vườn xưa trở lại rồi... Đậm đà, thắm thiết nghĩa phu thê. San sẻ cho nhau khắp...
|
ngỡ ngàng dưới bóng chiều
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Ngỡ Ngàng Dưới Bóng Chiều. Trời hỡi!... Một chuỗi dài hai mươi năm xa cách. Đã chôn vùi hồn quách cuộc tình ai. Lấp đá sỏi, chân đi không ngoảnh lại. Sớm nhạt nhòa bóng tối mảnh trăng rơi! Bởi ẩn ức tình em nhiều...
|
ngươi và ta
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Ngươi Và Ta. Bốc nghi ngút sau lần Ta châm lửa. Mảng lam dài tự ở xác thân ngươi. Nghiêng nghiêng vạt lờ trôi dần loang toả. Chậm từ từ tan rã khuất vào nơi... Khoảnh khắc thôi cũng thời mang thân phận. Dãy thơm nồng...
|