biển sóng tay chèo
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Biển Sóng Tay Chèo. Bát ngát trùng dương sóng dập dồn. Cánh thuyền rong ruổi sớm chiều hôm. Biết bao nhấp nhố, gieo nghiêng ngả. Quá lắm đong đưa đẩy chập chờn. Chẳng vững tay chèo, run sợ gió. Không bền sức chịu vượt qua...
|
biết có ngày kia...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
BIẾT CÓ NGÀY KIA... Man mác, trầm ngâm dõi ánh nhìn. Dòng sông êm ả chốn quê mình. Hoàng hôn cõi lộng dầy tia nắng. Đỏ rực trùm lên rạng ảnh hình... Khắc khoải nỗi niềm, nghẹn ý thơ. Vàng thu, lá rụng nhặt bao giờ. Gom...
|
biết làm sao
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
BIẾT LÀM SAO. Phận kiếp hải hồ đẫm khói sương. Gập ghềnh sỏi đá hướng ngàn phương. Mênh mang trống vắng, buồn cô lẻ. Rỉ rả âm thầm trỗi tiếng chuông... Vấn vương ảnh bóng tự bao giờ. Mà cứ chập chờn giữa giấc mơ. Để lắm...
|
biết đến bao giờ quên
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ QUÊN. Thuở đó bão giông phủ khắp chiều. Nhớ em nhiều lắm, biết bao nhiêu. Muốn về gặp gỡ ngàn yêu dấu. Lại rỗng, thân xơ, nặng cánh diều! Đành gói tâm tình gởi gió mây. Vấn vương, lưu luyến hẹn ngày...
|
biết có được chăng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Em trải nỗi lòng qua áng thơ. Trở trăn, thao thức tự bao giờ. Chuyện con đò nhỏ chèo trên nước. Và khách phương nào ghé bến mơ! Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi. Lời ngon, tiếng ngọt tụ vành môi. Ru hồn thôn nữ ngày hai...
|
biết trang bị cho mình
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Biết Trang Bị Cho Mình. Đừng sợ đêm nay ngọn gió vờn. Đẩy màn lam khói vắt đầu non. Khi trăng nửa độ vầng treo đó. Có thể mênh mang, gợn ánh hồn! Đừng ngại hừng đông xám lững lờ. Từng hồi kéo tới khắp vườn thơ. Âm u...
|
biết chế ngự
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Biết Chế Ngự. Nỗi khao khát muốn làm Thi Sĩ. Trải vần thơ khuây khoả tháng ngày. Để thu đổ vạt sầu ai. Phút giây cảm khái, phôi phai chớ đừng... Nhưng ngần ngại tâm hồn chửa sáng. Lầm lẫn nhìn, nông cạn nghĩ suy. Khiến...
|
biển-thuyền-đời-người
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
BIỂN-THUYỀN-ĐỜI-NGƯỜI. Biển cả mênh mông lắm hãi hùng. Nhịp nhàng từng đợt sóng trùng trùng. Khung trời đây đó, ngàn cơn gió. Một chiếc thuyền đi giữa trập trùng. Hải hành vạn lý tận xa xôi. Bỗng gió trên cao rít mãi...
|
biết phải làm sao
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Biết Phải Làm Sao. Ôi thôi! Thân phận một hồng nhan. Nẻo bước dừng chân gặp phũ phàng. Cứ ngỡ sông êm đưa bến mộng. Ai dè sóng lộng cuốn đò ngang! Còn đâu ánh mắt quyện bờ môi. Một tấm lòng trao với mảnh đời. Kèm dấu...
|
biết tặng cho ai
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Biết Tặng Cho Ai. Canh khuya thao thức sân vườn. Thò trong móc quả tim hồng ngắm soi. Nghiêng xuôi, trở ngược từng hồi. Ngời ngời dạ ánh đẩy trôi thẫn thờ... Thương thương nhớ nhớ bao giờ. Duỗi tay vói kéo lửng lơ khung...
|