Poem logo
Poem logo

biết có được chăng

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Em trải nỗi lòng qua áng thơ
Trở trăn, thao thức tự bao giờ
Chuyện con đò nhỏ chèo trên nước
Và khách phương nào ghé bến mơ!

Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Lời ngon, tiếng ngọt tụ vành môi
Ru hồn thôn nữ ngày hai buổi
Đưa đón ai kia dưới ánh trời

Khiến cả trái hồng trổi điệp ngân
Mơ màng, thổn thức vọng tình trăng
Ấp yêu, chờ đợi đàn theo gió
Hòa nhịp ngân nga đượm thắm ngàn

Cứ mãi trông hoài chẳng thấy chi
Màu thu ảm đạm đọng vành mi
Long lanh sắc biếc giờ khô tím
Buồn bã âm thầm dưới bóng khuya!

Rồi trưa hôm ấy không còn gặp
Khách đã vô tình khuất nẻo xa
Năm tháng mịt mờ, không trở lại
Vạn sầu phủ kín cánh hồng hoa

Từ đó đông dầy cuốn chặt em
Tái tê, buốt lạnh ngập vào tim
Khiến chai một nửa bên lồng ngực
Một nửa rung rinh thỉnh thoảng chìm…

Có phải thế không…hỡi! Hỡi nàng?
Mà sao khem khép ảnh trăng vàng
Cho người vương vấn dài trăn trở
Biết gửi tặng nầy…có được chăng!


21/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm