nỗi niềm ly biệt
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM LY BIỆT. Chắc có lẽ tình ta tan vỡ. Sẽ không còn nhung nhớ yêu đương. Dẫu cho ngày tháng đoạn trường. Cũng đành chấp nhập đôi đường ly tan! Bởi sóng dữ phũ phàng cuốn dập. Mảnh thuyền tình từng chập ngã...
|
nỗi niềm mênh mang
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Mênh Mang. Bầu oi bức, khô khan trùm vạn vật. Hoa lá đờ héo hắt rũ đìu hiu. Đất nứt nẻ, khao khát biết bao nhiêu. Muôn sự sống tiêu điều dần tơi tả... Từ diệu vợi bàn tay thần của gió. Vói thẳng về cố phả nỗi...
|
nỗi niềm một thuở
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Một Thuở. Có một khoảng tôi vào bao xóm vắng. Với nỗi niềm nằng nặng nhớ hương xưa. Chân thả bước, ngân nga bài dĩ vãng. Tìm phôi pha hụt hẫng mộng ngày qua... Những khuôn trăng toả ngà thời xuân trẻ. Giờ ít...
|
nỗi niềm man mác
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Man Mác. Gót lững thững quanh vườn cây dầy đặc. Hồn lâng lâng, dào dạt ngắm say sưa. Đây cam sành lủng lẳng trái sum sê. Kia xoài cát đùm đề treo dọc nhánh! Bên mé trái mấy hàng hoa tạo cảnh. Nào cẩm hồng, lan...
|
nỗi niềm lặng lẽ..
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM LẶNG LẼ. Người lặng lẽ dưới chiều chân thả bước. Đẩy ánh tà chảy ngược phía đằng lưng. Có nghĩ ngợi lan man gì hướng trước. Sao hình như rung lắc, nỗi bâng khuâng? Sáu năm qua tơ đàn ngân tiếng nhạc. Điệp du...
|
nỗi niềm lữ thứ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Lữ Thứ. Lữ Thứ yêu hoa! Yêu lắm mà! Nào đâu ý muốn cảnh rời xa. Phải chăng đông lạnh từ bên ấy. Vườn đóng, cài then, kín cửa nhà! Để đến rồi buồn, lặng lẽ đi. Lòng thì vương vấn, dạ sầu tê. Nhớ nhung, da...
|
nỗi niềm loài hoa dại
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Loài Hoa Dại. Em lặng lẽ thu hình theo chuỗi sống. Lắm khi buồn khuấy động tận tâm can. Ai bên kia trăng vàng treo gió lộng. Riêng phận mình nhạt bóng khuất đầu non! Muôn sắc thắm ửng màu nơi thượng uyển. Muôn...
|
nỗi niềm nơi huyệt lạnh
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Nơi Huyệt Lạnh. Ôi đất lạnh! Từ từ ôm xác Mẹ. Dưới lòng sâu lặng lẽ mảnh vô tri. Mặc nắng mưa, sớm, trưa, chiều bóng xế. Chỉ dương trần ngấn lệ nhớ người đi! Kể từ nay, Mẹ sẽ không còn buồn. Thôi lo nghĩ, sầu...
|
nỗi niềm lặng lẽ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
NỖI NIỀM LẶNG LẼ. Mới đó Hạ về sôi sục lửa. Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu. Đến Đông giá rét hồn tê tái. Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu! Cuộc đời cứ thế, cánh thời gian. Chầm chậm như mây tận chốn ngàn. Cứ mãi trôi hoài...
|
nỗi niềm miên man
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Miên Man. Đêm kia chìm mộng bềnh bồng. Chợt nghe văng vẳng dập dồn bên tai. Ba...Ba...Trẻ khẽ gọi hoài. Nghiêng thương vuốt nhẹ mới thôi kêu đòi... Chiều nay gió giật lưng trời. Rụng vầng xám ngắt đè rơi lá...
|