có phải chăng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CÓ PHẢI CHĂNG. Dạo bước chậm đi qua khu vườn nhỏ. Chợt tiếng đàn ai đó khảy du dương. Như canh khuya rỉ rả giọt sương buồn. Nhỏ lặng lẽ bên đường đêm vắng lạnh! Âm thanh nhẹ mà nhạc hồn vút tận. Để dạt dào mấy bận...
|
có một trái tim
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Một Trái Tim. Có một trái tim dạt dào xúc cảm. Lớn dần theo năm tháng nẻo cuộc đời. Chầm chậm mở, từng hồi ôm ấp nặng. Tình tha nhân lai láng, dưới trăng soi... Trái tim ấy đầy vơi niềm thổn thức. Chuyện xa gần nhói...
|
có phải
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải. Có phải thuyền tôi trật bến không? Mà ai cá tính giống như ngông. Chẳng dòng êm ả ngàn mong đợi. Chẳng biết mở ra sợi thắt vòng! Nhiều năm khắc khoải nẻo cô đơn. Giá lạnh con tim, buộc mối hờn. Tri kỷ, tâm...
|
có nhau chia sẻ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Nhau Chia Sẻ. Thiếp chính là cánh hoa năm cũ. Một chiều tà ủ rũ nhạt phai. Cảm chàng thanh lịch điển trai. Thương cho héo úa, xòe tay nhỏ lòng. Tim dào dạt, bềnh bồng nhung nhớ. Xuất linh hồn theo gió ngàn phương. Tìm...
|
có nghe tiếng hú…
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Nghe Tiếng Hú…. Sao bỗng chiều nay thấy lạnh lùng. Nỗi lòng trống vắng tợ như không. Mới vừa tràn ngập bầu tâm sự. Giờ chỉ chơi vơi giữa bập bồng! Có phải cạn dần những ý thơ. Khi trăng tàn lụn rụng sau bờ. Khung đen...
|
có phải vậy hông em?
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải Vậy Hông Em? Em thời như vậy! Anh vui không? Nghe hỏi mà anh thấy mủi lòng. Cốc cốc một hơi phù mấy cục. Bây giờ lại hỏi có vui không?! Nhưng mà! Bị hỏi trả lời sao? Để một ai kia chẳng khóe trào. Và một ai...
|
có phải người thương
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CÓ PHẢI NGƯỜI THƯƠNG. Lâu rồi ta sống trong hiu quạnh. Khắc khoải nỗi lòng theo tháng năm. Tìm gió, tìm mây làm bậu bạn. Trải lòng lai láng dưới trăng xanh. Sao thấy nỗi niềm bi thiết mãi! Cái gì vương vướng chẳng...
|
có phải chiều tà!
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải Chiều Tà! Em khắc khoải bên lề đơn chiếc bóng. Nhỏ ánh sầu, hướng vọng cõi xa xăm. Rồi nghẹn ngào trăn trở, dạ bâng khuâng. Nhìn sắc nhạt muôn phần gieo sẫm tối! Tiếng lòng em khiến anh đây nhức nhói. Xót đau...
|
cố lượn mình cho đỡ nhói
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cố Lượn Mình Cho Đỡ Nhói. Còn những gì cõi lòng đang chất chứa. Hãy dần dà mở cửa hết đi anh. Để rồi đây nhánh cành đà héo úa. Khỏi ngậm ngùi cạn đóa, tím trời xanh! Đây vương vấn ảnh hình nơi quạnh quẽ. Đó năm dài lặng...
|
có phải ông…?
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải Ông…? Nầy ông hỡi! Nay bao nhiêu tuổi. Có vợ con, cháu nội hay chưa. Mà sao ông mãi làm thơ. Thơ trăng, thơ gió… thơ chờ đợi ai? Ông thả khối men say vào mộng. Phả khung trời lồng lộng thênh thang. Để cây cỏ lá...
|