cớ sao em hận với hờn tôi?
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cớ Sao Em Hận Với Hờn Tôi? Ồ! Thì ra em đã rất hận tôi. Nên cay cú nặng lời không ngần ngại. Khiến tôi đây phải mang niềm tê tái. Trách cho mình ngày ấy vội vòng tay! Mang tâm hồn dào dạt cảm trời mây. Vui ngắm lạ, mê...
|
còn đâu để mà…
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Còn Đâu Để Mà…. Sắc thu ửng ánh lệ sầu. Lặng im em đứng thật lâu…Như là. Chờ nghe tiếng của “Người ta”. Dẫu hờn, dẫu trách cũng xoa ngậm ngùi. Bởi vì đã chết trong tôi. Còn đâu có nữa những lời cùng ai. Nên đành mặc “ấy”...
|
cố trèo lên khỏi vực
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cố Trèo Lên Khỏi Vực. Ta trợt rong bị ngả rơi đáy vực. Mạng sống còn nhưng chấm dứt liền thân. Vĩnh viễn đời, tàn phế một cái chân. Giữa bóng tối bao trùm, không thấy hướng! Sầu da diết ôm tận cùng đau đớn. Thôi hết...
|
còn có gì đâu...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Còn Có Gì Đâu... Em cứ trả đi! Trả hết đi. Những gì đọng giữa ánh bờ mi. Chập chờn, lởn vởn màu thu nhạt. Đã khiến cho em nặng lối về... Bởi bao kỷ niệm của ngày xưa. Chỉ tợ lam treo trước ngọn lùa. Một thoáng không...
|
cõi thanh tao
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cõi Thanh Tao. Lặng ngắm xuân vườn êm ả thay. Trăm hoa hé nhụy thắm tươi này. Hương loang bốn phía đìu hiu chạy. Sắc ửng khung tầng u ám bay. Cảm Ngọn lay cành đưa lá nhảy. Mến Trăng toả ánh đẩy vòng quay. Cuối đêm lảnh...
|
cớ sao ta
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Cớ Sao Ta. Em có biết cõi lòng anh trĩu nặng. Tháng năm dài trầm lắng quấn niềm đau. Nhìn vợ hiền yêu dấu đậm tình sâu. Đang hoá ảnh bên cầu treo lởn vởn! Ơi! Muốn thét, muốn gào lên thật lớn. Bung tốc tung cả bốn bức...
|
cõi mộng yêu thương
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CÕI MỘNG YÊU THƯƠNG. Đêm trăng sáng tỏ lắm rồi. Nghe lòng vương vấn, bồi hồi nhớ em. Tâm tư dào dạt nỗi niềm. Trôi theo gió lộng, cuốn rèm ánh nay! Nhớ khi thao thức buồn cay. Ước ao năm tháng chuỗi ngày thảnh...
|
cơn bão lòng
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CƠN BÃO LÒNG. Đã nhiều đêm, hằng giờ ngồi thao thức. Dưới mây mờ, nhung nhớ đến hồn trăng. Thả tâm tư trong uất nghẹn trào dâng. Tiếng hoang dã vạn lần gầm thống hận! Ta hận ta vì sao luôn lận đận. Tấm thân tàn lại...
|
còn chi để mà hẹn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
CÒN CHI ĐỂ MÀ HẸN. Còn gì để nhớ với mà thương. Ai đã đang tâm cắt đoạn trường. Khi đoá hoa hồng đang ửng thắm. Dưới bầu trăng sáng toả mây sương! Yêu đến với tôi quá ngọt ngào. Bây giờ lại biến vạn sầu đau. Con tim...
|
còn ánh của em
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Còn Ánh Của Em. Mấy hôm nay em đừ, em mệt. Thật rộn ràng bởi tết cận kề. Biết bao công việc bộn bề. Mà chân em bước, đường về quạnh hiu! Cảnh của người thật nhiều gió mát. Ánh lại đầy vằng vặc sáng soi. Dẫu cho tay nặng...
|