Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1753). Vợ Chồng 888 Tửng - 2. Ôi chao! Mơn mởn mượt mà khác chi. Trăng khuya e ấp thầm thì. Vờn trên nhánh liễu vu vi đêm trường. Ông ui súp phở hầm xương. Quế rau chưa cắt hủ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1754). Vợ Chồng 888 Tửng - 3. Ui ui! Bậu chớ hờn dai. Nếu hông khương bậu khương ai bây giờ. Dẫu xương tui cũng thích rờ. U u cứng cứng cũng là vui vui. Tại sùng hồi nảy nhéo...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1755). Vợ Chồng 888 Tửng - 4. Định hồi dạo phố sẵn luôn. Ghé quán Bảy Chuồn ăn món cá chiên. Bấy nay mắc bệnh nên ghiền. Thấy chân của 888 tự nhiên phát thèm. Miếng gừng dã nhuyễn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1756). Vợ Chồng 888 Tửng - 5. Ui ui...Đừng rận tui moà. Bởi môi 888 thắm nên là hèm un. Lại thêm tình nghĩa quợ chồng. Muốn dìu đỉnh mộng, lâng lâng nhẹ nhàng. Để vui bậu khoẻ cho...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1757). Trà Vinh Nỗi Nhớ. Chút nữa thôi lá vàng sẽ đổ. Rải rác nhiều những chỗ thân quen. Vì quay ngược lại mảnh thuyền. Dòng sông quê Mẹ, chèo tìm tương lai... Ba năm chẵn, chuỗi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1758). Ký Ức Tam Mỹ. Quê tôi đó! Thôn Đa Tam Mỹ. Huyện Núi Thành thuở ký ức xưa. Thâm tâm da diết mấy vừa. Lúc tròn sáu tuổi tắm mưa cỡi truồng. Kia chái bếp khói buông chiều...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1759). Vĩnh Biệt Nhé! Tuyết trắng dã trùm lên hàng cỏ lá. Lẳng lặng ngồi, rỉ rả tím trào ra. Em lấy chồng thế là tan vỡ cả. Chuỗi tháng ngày vò võ vấn vương xa... Còn đâu nữa...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1760). Tự Sự Của Đôi Chân. Bởi mắc nợ nên đôi chân tại thế. Vướng sình lầy dâu bể của trần gian. Vừa chớm nở đã tàn hương kiệt quệ. Dẫu chai lỳ ngạo nghễ với lầm than. Thời niên...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (176). Dưới Vòm Tương Tư. Trời sắc hạ đêm tàn quạnh vắng. Gió hanh hanh mặn đắng cõi hồn. Vọng chàng héo hắt nụ hôn. Thạch sùng tặc lưỡi dạ bồn chồn đau. Vầng trăng bạc vương sầu...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1761). Lạnh Tàn. Thôi nhé! Tình yêu xin trả lại. Từ nay mây cũ đã trôi bay. Ta về bó mộng, hồn phôi lãng. Hoà với trăng sương, giũ đoạ đày. Đã chết ngày xưa, thành sóng giạt. Thêm...