dang dở xuân thì...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Dang Dở Xuân Thì... Cuồn cuộn ba đào lắc đại dương. Trắng xanh quyện bóng dựng cao luồng. Hằng hà sa số tròn vo bọt. Sớm vội hình thành, khoảnh khắc tan! Và kia tiếp tục mênh mông biển. Lại hứng từ xa gió dữ về. Hù hụ...
|
dang dở bài ca
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Dang Dở Bài Ca. "Ai nỡ xui chi gặp gỡ nầy. Để rồi dang dở nhớ hoài đây...". Nhịp nhàng hai bạn đứng đòn đưa. Vùn vụt tới lui, sảng khoái khà. Bỗng dưới! Ô kìa cô gái ấy. Ngọt ngào suối biếc, mãi nhìn ta? Mắc cỡ anh...
|
đành chôn kỷ niệm
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đành Chôn Kỷ Niệm. . Giờ đây lặng lẽ dưới thời gian. Có kẻ âm thầm nhúm ngọn than. Sưởi ấm cõi lòng mang nỗi nhớ. Vơi sầu tấc dạ vướng tình tan. Gót chân trĩu nặng bầu cô tịch. Quả đỏ quằn đau bóng lụn tàn. Thôi nhé! Đành...
|
đàn thu dưới quạnh
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đàn Thu Dưới Quạnh. Rốt cuộc giờ đây cũng một mình. Đường chiều rụng lá, bước chân đơn. Không gian vắng lặng, hình thui thủi. Lầm lũi men theo dãy lối mòn... Âm thầm chiếc bóng của riêng ta. Thao thức bao năm cũng chỉ...
|
đàn thu dưới quanh..
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đàn Thu Dưới Quanh.. Rốt cuộc giờ đây cũng một mình. Đường chiều rụng lá, bước chân đơn. Không gian vắng lặng, hình thui thủi. Lầm lũi men theo dãy lối mòn... Âm thầm chiếc bóng của riêng ta. Thao thức bao năm cũng chỉ...
|
đành âm thầm dừng bước
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đành Âm Thầm Dừng Bước. Chiều hôm ấy tình cờ trên bãi vắng. Ta gặp nhau dưới nắng rụng lưng đồi. Thấy “Ai buồn” thơ thẩn hướng xa xôi. Đang thả chậm… từng hồi dâng cảm xúc…. Thế là quen sau chuyện trò vài phút. Duyên...
|
dang dở thề xưa
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Dang Dở Thề Xưa. Đêm nay ngõ vắng, bầu xa lạ. Lặng lẽ lang thang, chạnh thấy buồn. Phố chợ, hàng me, trăm kỷ niệm. Chập chờn ẩn hiện dưới màn sương…. Vượt biển ra đi tìm lẽ sống. Để rồi sớm tối lắm bao lần. Niềm thương,...
|
đành thôi dừng lại
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đành Thôi Dừng Lại. Tôi về nhặt lá vàng rơi. Gom chung thành đống, dưới trời lửa thiêu. Bao nhiêu khói giạt bóng chiều. Bấy nhiêu vơi nỗi tiêu điều, xác xơ... Và rồi tôi vẫn làm thơ. Thơ trăng, thơ gió, thơ chờ đợi...
|
đành thôi dừng lạị.
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đành Thôi Dừng Lại. Tôi về nhặt lá vàng rơi. Gom chung thành đống, dưới trời lửa thiêu. Bao nhiêu khói giạt bóng chiều. Bấy nhiêu vơi nỗi tiêu điều, xác xơ... Và rồi tôi vẫn làm thơ. Thơ trăng, thơ gió, thơ chờ đợi...
|
đành thôi dừng lạị...
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Đành Thôi Dừng Lại. Tôi về nhặt lá vàng rơi. Gom chung thành đống, dưới trời lửa thiêu. Bao nhiêu khói giạt bóng chiều. Bấy nhiêu vơi nỗi tiêu điều, xác xơ... Và rồi tôi vẫn làm thơ. Thơ trăng, thơ gió, thơ chờ đợi...
|