gió và thi sĩ
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Gió Và Thi Sĩ. Hỡi người Thi Sĩ giữa canh khuya! Sao vẫn còn đây, chẳng chịu về. Chìm giấc no say vào mộng đẹp. Hơn là khắc khoải với lê thê!... Thì ra cánh gió của năm xưa. Kết bạn cùng ta giữa chặng đường. Cát bụi,...
|
gió và ánh
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
GIÓ VÀ ÁNH. Lửa lòng đã tắt mới vừa nhen. Ấm áp, dập dìu đuổi ám đen. Thắm thiết, nhẹ nhàng phơi cảnh vật. Thâm trầm, êm ả dưới trăng đèn. Em đến, tình yêu ôi! Sáng ngời. Dạt dào một sớm nắng ngàn bơi. Trải chan cành...
|
gió trách bạn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
GIÓ TRÁCH BẠN. Nầy bạn! Hãy vươn vai đứng dậy. Hút ta vào tận phổi người đi. Và gồng gân đấm thẳng vào kia. Chân chuyển hướng, tung ra một cước. Cho tan bao nỗi sầu da diết. Kéo lại linh hồn của thuở xưa. Lẫm liệt khí...
|
gió và ánh (2)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
GIÓ VÀ ÁNH (2). Nhà ai bếp lửa mới vừa nhen. Lấp lánh tia hồng đuổi bóng đen. Ấm áp chan hòa phôi cảnh vật. Nỗi niềm quay tụ dưới khung đèn! Ngoài trời ảm đạm khuất sao ngời. Dưới suối bã buồn lượn sóng bơi. Từng...
|
gió với bạn (2)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Gió Với Bạn (2). Sáng ơi Sáng! Xung quanh đã ngủ. Sao bạn còn trăn trở ngồi đây. Trầm ngâm như thể heo may. Chơ vơ, héo hắt loang dài đêm đen! Ta đang đứng dưới đèn nhìn bạn. Mà nghe lòng lai láng niềm thương. Dòng đời...
|
gió với bạn (3)
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Gió Với Bạn (3). Vẫn biết đêm nầy bạn luống đau. Nên trầm, héo hắt thả canh thâu. Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự. Lảy khúc bi ai giải khối sầu! Ánh mắt năm nào rực sáng tinh. Mà nay toé lệ, ngóng thang thênh. Nhạt mờ...
|
gió thổi mây tan
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Gió Thổi Mây Tan. Và rồi anh lại lìa quê. Làm thân viễn xứ, ôm thề ra đi. Nửa đau chẳng biết ngày về. Nửa buồn khuất lặn, bốn bề âm u! Trùng dương thăm thẳm mịt mù. Mặc tình thân xác, phiêu lưu hơn là. Ngậm ngùi nhìn...
|
giống tợ tình tôi
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Giống Tợ Tình Tôi. Biết lấy “tột cùng” thả ở đâu. Khi em sắp sửa bước qua cầu. Bao nhiêu kỷ niệm thời yêu dấu. Giờ chỉ còn đây trọn khối sầu! Không gian như thể kéo đầy mây. Phủ bóng âm u khắp chỗ nầy. Từng chập ngọn...
|
gió với bạn
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
GIÓ VỚI BẠN. Gió lại đến cất lời han hỏi. Nầy Sáng ơi! chẳng nói lại ngồi. Như hồn ở tận xa xôi. Lan man tư lự, đầy vơi nỗi niềm! Bạn thân hỡi! Hằng đêm điệp khúc. Đã nghĩ gì? Những lúc suy tư. Mà sao buồn bã, thẩn...
|
gió trăng còn đó
Tác giả:
Nguyễn Thành Sáng
Gió Trăng Còn Đó. Mấy độ hồn xuân xưa trở lại. Gió tình, trăng mộng thắm trời mây. Bầu đêm mờ nhạt giờ khơi tỏ. Dìu dặt cung trời vạn ánh say…. Tôi cũng như em lắm chuỗi buồn. Mây đời u ám, ánh lòng buông. Từng nghe giá...
|