cô liêu
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÔ LIÊU. Hồn trăng đã chết tự khi nào. Dõi bóng đen buồn rụng mảnh sao. Gió thả lời ru chìm ngõ cuộn. Đàn buông tiếng nhạc vỡ đêm trào. Câu hò vượt bến đầu sông đẩy. Nhịp sóng xô bờ giữa biển...
|
cội đá vô tri
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CỘI ĐÁ VÔ TRI. Đã liệm hồn trong tảng đá sầu. Đâu còn tháng bảy đợi mùa ngâu. Rời xa ngõ hẹn chiều phai dấu. Bỏ lại đường quen nắng rã mầu. Bến cũ con thuyền quên nẻo đậu. Quê nghèo mẹ vẫn...
|
có một ngày
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÓ MỘT NGÀY. Thiển nghĩ trần gian chốn đọa đày. Manh đời bỉ cực lắm điều cay. Vì thân phận mỏng như làn khói. Bởi số phần trơn tựa bãi lầy. Vũ trụ đang vào phiên chuyển biến. Thiên hà sẽ đến đợt ngừng quay. Vầng dương...
|
có một ngày như thế
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ. Nghĩ đến mà nghe tủi phận người. Mai lìa cõi tục xuống mồ chơi. Chiều tan đợi ngửi hương làn khói. Tối vãn chờ hong lửa mặt trời. Xác rã tanh mùi hôi ổ chuột. Thân mòn thối...
|
có bao giờ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÓ BAO GIỜ. Em có bao giờ nhớ đến anh. Chiều thu gió nhẹ lướt qua mành. Khi sương trắng mỏng treo vành cửa. Có thấy bồi hồi lúc vắng anh. Mây chiều lơ lửng bến sông Tương. Vắng lặng hàng cây...
|
cõi gian trần
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÕI GIAN TRẦN. Khòm lưng ngó lại cõi gian trần. Mới hiểu đây là những cuộn vân. Bữa dạo non ngàn dăm bảy phút. Ngày chơi núi thẳm một đôi lần. Mơ hồ giữa biển lùa sương rớt. Mộng tưởng lên...
|
chuyến xe cuối cùng
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CHUYẾN XE CUỐI CÙNG. Những giọt mưa cuối mùa bay qua mắt. Ta chợt buồn quay quắt đếm cô liêu. Cơn gió chướng giữa chiều buông hiu hắt. Ở góc lòng se thắt nỗi đăm chiêu. Căn gác vắng những điều đang...
|
có lý
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÓ LÝ. Nên rằng bỏ quách chuyện mần thơ. Vợ bảo thời nay lắm gã khờ. Mở mắt ru hồn tâm vẫn lạnh. Qua ngày đảo mộng trí hoài đơ. Từ kim những cụ thường mê gái. Chí cổ nhiều ông mãi dại cờ. Cõi thế gian nầy như nợ đẻ. Sao...
|
cõi ảo & lòng người
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÕI ẢO & LÒNG NGƯỜI. Thơ thì vẫn vậy cách ngày đăng. Cõi tục trần - Ôi ! khó tả bằng... Tối ngủ nghe mùa nhân ngãi rụng. Trưa ngồi gặp lũ thế thời giăng. Vì thương bạn gửi lời tha thiết. Bởi ghét người cho lẽ nhập...
|
có lẽ nào !
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
CÓ LẼ NÀO ! Chẳng nợ nần chi giữa chốn nầy. Xuân thời chạm mốc cửu tuần đây. Người quân tử ước lòng trung thực. Nghĩa thánh hiền mơ phận đủ đầy. Ngại cõi nhân tình không tỏ mắt. Nên vùng trí tuệ phải mờ mây. Nhiều hôm khó...
|