dáng quê xưa
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DÁNG QUÊ XƯA. (Thuận nghịch độc). Thuận :. Mờ sương phố lạnh gió đông sầu. Cũ bến trăng buồn gợn lối sâu. Mơ sớm biển trời vang thánh nguyện. Nhạt hôm đầu xóm vọng kinh cầu. Chờ anh lắm mộng vàng nương lúa. Đợi ả bao mùa...
|
đại dịch
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐẠI DỊCH. Đại dịch xem ra khó sống còn. Lần này chắc hẳn phải lên non. Đông tây nhốn nháo người rầu rĩ. Phố xá xôn xao kẻ mỏi mòn. Những bữa đầu làng em má phấn. Từng chiều cuối xóm chị môi son. Khi không bóng tối tràn vào...
|
dặn chồng 8/3
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DẶN CHỒNG 8/3. (tam long thanh). TÁM tháng BA ni phó thác chồng. Chiều về nấu nướng chớ đôi công. Rau heo mấy thúng cầm lòng vác. Cháo chó mươi mo cố gắng gồng. Nếu tính đường dài nên sốt sắng. Còn tìm dốc ngắn cứ lông...
|
dáng thơ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DÁNG THƠ. Khổ nỗi thân chàng hạng tép riu. Trời cho một thỏi với hai bìu. Manh quần thủng đáy luôn mà mượt. Vạt áo bung tà mãi phẳng phiu. Cuối mỗi dòng thơ sầu lệ đổ. Cùng đêm chén rượu để mơ dìu. Nhân tình một đám giờ...
|
đắng
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐẮNG. Chớ nghĩ đời luôn trọn điểm mười. Trần gian khốn khổ biết bao người. Khôn nhà ép vợ vì anh biếng. Dại chợ đày con bởi nó lười. Mở miệng chưa tròn run rẫy khóc. Rờ râu chửa rụng lẳng lơ...
|
dám không ?
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DÁM KHÔNG ? Có phải hồn kia đã hiện về. Hay là tụi nó đụng bùa mê. Dìu nhau trốn bụi mà không thể. Kẹp cổ lòn ao muốn bội thề. Giữa tối môi vờn môi ngập ngụa. Trong vườn mắt quyện mắt lê thê. Nghe cơn thịnh nộ từ tâm...
|
dang dở
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DANG DỞ. Lỡ bước đời nên ngược trở về. Đâu còn những dạo ngắm triền đê. Chiều tan cận ngõ về chung lối. Buổi vãn kề vai sánh dọc lề. Đẹp bởi men tình treo bến cũ. Xinh vì ý nguyện đỗ bờ...
|
dại khờ
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
DẠI KHỜ. Thuở ấy chìm trong nỗi dại khờ. Đem lòng đặt giữa mấy vần thơ. Tình em đẹp bởi màn sương trắng. Nghĩa mẹ hiền như mảng khói mờ. Giận bữa thu hờn cơn gió ngủ. Thương lần nắng dỗi...
|
đãi bôi
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐÃI BÔI. Thế sự muôn màu đủ đãi bôi. Hồn ta rượu nát những đêm bồi. Trăng còn hẹn bến chờ mây nổi. Mộng đã quên chiều thả sóng trôi. Cũng tại người cho tình đẻ nhánh. Và khi họ để ái đâm...
|
đắn đo
Tác giả:
Lê Cảnh Tiến
ĐẮN ĐO. (THTK-cách cú đối). (Em về điểm phấn tô son lại. Ngạo với nhân gian một nụ cười). -------------------------------------. EM cứ hình dung vẽ cuộc đời. VỀ chiều nước mắt nhạt nhòa rơi. ĐIỂM...
|