tiếc
(Anh tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài
Ai dè giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây)
Tiếc mình nhẹ dạ trao lời
Bướm ong cười cợt cho người mến thương
Can chi chiếc gánh giữa đường
Mòn vai mỏi gối cương thường khó xoay
Tiếc ai giả bộ người ngay
Bước vô lại bảo chân ngoài chân trong
Yêu nhau có đến cùng không
Vẽ chi cái cảnh bên chồng bên con
Tiếc người gót chẳng còn son
Tuổi thơ như đã chết mòn trong mơ
Trò chơi hết nỗi dại khờ
Buồn thay, ôi, mối hững hờ từ đây
Tiếc ta lầu đắp thành xây
Thèm yêu, em, một áng mây ngất trời
Ðể rồi chỉ một lần thôi
Thời nay đâu dễ tìm người đáng yêu
Tiếc đời chiều lại qua chiều
Sầu thương trôi mãi trong triều nước xuôi
Thương ngày dài lắm ai ơi
Hết quên lại nhớ những lời... "đắng cay"