Poem logo
Poem logo
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Tác phẩm: Tổng số có 312 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
giao mùa hè và thu
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Mùa hè vội vã ra đi. Mang theo cái nóng chia ly cùng nàng. Em đi lệ chảy hai hàng. Em đi mang cả nắng vàng , mây xanh. Em đi mang cả tình anh. Em đi mang cả lá xanh trên cành. Và rồi Thu đến bên anh. Cô ta mỏng mảnh mong...

gặp lại người xưa!
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Gom bao ký ức một thời. Thương em dạo ấy mà lời chẳng trao. Anh về với những chiêm bao. Lòng buồn ngồi ngắm trăng sao thẫn thờ. Sợ em biết sẽ làm ngơ. Nếu anh ngỏ ý viết thơ tỏ tình. Sợ em biết sẽ làm thinh. Đành ôm giấu kín...

gặp lại bạn học cũ!
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Bao năm cách biệt xa xôi. Hôm nay gặp lại, ôi thôi vui mừng. Ngày xưa tôi, bạn đã từng. Ngồi chung bàn nhất chạm lưng là thường. Với tôi, bạn cũng dễ thương. Tôi, bạn nhút nhát trong trường giống nhau. Cho nên chẳng được...

giận hờn!
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Giận anh rồi em quay lưng ngoảnh mặt. Chạy trốn anh giữa nắng hè oi bức. Giận anh rồi cho tim em thổn thức. Cho không gian thinh lặng đến vô thường. Giận anh rồi mới biết vẫn còn thương. Để lòng em cứ băn khoăn trăn trở...

em ở đâu trong chiều mưa tháng tám?
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Em đi mô trong chiều mưa hôm nay? Để mưa dầm ướt đẫm mái tóc xanh. Tôi ngồi đếm những giọt nước rớt nhanh. Rồi ngóng mong chìm trong nỗi đợi chờ. Tháng tám buồn để tôi viết thành thơ. Em ở mô ? Tôi thẫn thờ nỗi nhớ...

em đừng làm mẹ khóc
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Em cứ trách! Tại sao mẹ bỏ em. Không đi chung chẳng nói em một lời. Không tin nhắn điện thoại hay gọi mời. Rồi lại trách! Tại sao Người xử tệ ? Em còn trách! Tại sao mẹ làm thế ? Cũng là...

gặp lại người xưa
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Cứ ngỡ tưởng con đường chia ngã rẽ. Là chúng mình mãi mãi chẳng gặp nhau. Nhưng nào ngờ nghịch cảnh lại nhói đau. Cho kỷ niệm chiều nay khơi dậy lại. Đưa tình xưa quay về trong hiện tại. Khi...

giận hờn nhau!
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Đại dương rộng lớn bao la. Cõi tình nhỏ xíu chỉ ta với người. Khi vui tươi thắm nụ cười. Như hoa khoe sắc xuân tươi dịu dàng. Khi buồn vạt nắng tắt ngang. Xung quanh cảnh vật màu tang u buồn. Nỗi buồn khiến nước mắt...

ghen!
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Anh ghen qúa em thấy mình mệt mỏi. Bảo thôi rồi sao vẫn cứ thốt ra. Hết trách móc rồi anh lại kêu ca. Sao chẳng hiểu đó chỉ là hư cấu. Mượn hồn thơ viết nên lời yêu dấu. Còn thực tế vẫn mãi là hư không. Em nói hoài...

em đã về lại chưa?
Tác giả:  Khương Thuỵ Phùng

Em về! Em đã về lại chưa? Mùa đông bên nớ nắng hay mưa? Mùa đông quanh tôi sao buồn quá. Lạnh rét tê người tuyết rớt thưa. Em về! Em nhớ ghé thăm tôi? Noel không khí nhộn nhịp rồi. Chỉ có riêng tôi lòng quạnh quẽ...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm