đường ong
Mở bàn tay là bàn linh tính
Động đường đêm đong đưa
Em đi về Anh phía ấm
Nơi ngôi nhà rộng ra vì những tiếng vòi vĩnh của những đứa bé bầu bĩnh
Nơi em biết, có thật sự Bình Yên
Bếp than hồng cột điện già xích lô lam lũ thơm cây vươn mùa thanh tú đường đêm
mùi chen người thêm
Đèn xanh mắt ngỏ
Têm vào từng gốc cây mỗi phố
Ánh sáng từ gương mặt Anh
Đẩy vào góc quên những u uẩn quá khứ nặng nề
Anh trao em ngày mới
Cuộc sống khác từ mùa xuân chưa từng thấy
Dài theo đôi mắt, kín đất hoa linh những bàn chân non đường thon âm thanh hoan lạc
Bình minh mọc từ vầng ngực Anh đầy ắp hồng cầu
Sao lên từ mắt
Cả thế giới chật ních buồn phiền bỗng nhiên vắng lặng
Để loài người học yêu nhau trở lại
Để loài hoa không bao giờ mãn khai, hé mở
Chỉ có tiếng ong bay
29.01.2004