tiếng đờn du dương.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng đờn du dương. Xác ta gìa cỗi mỗi ngày. Thêm nhăn thêm xấu thêm dày buồn lo... Mỡ đường tự nó phình to. Trí thì nhỏ lại, kiếm mò không ra... Đừng buồn oán trách xác ta. Bởi luật nhân...
|
tiếng "về quê!"
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng "Về quê!". Tiếng ấy bao người mơ. Nhưng đường bao cách trở. Là từ trong hơi thở. Tới bước chân cuộc đời. Nhiều khi thấy chơi vơi. Như rượu say chếnh choáng. Bước cao thấp loạng quạng. Bởi...
|
tiếng đờn du dương...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng đờn du dương... Khi qua cuộc sống làm người. Vị danh thì cũng, qua thời rồi thôi. Xuôi tay nhắm mắt xong rồi. Liệu còn tiếc nuối, kéo lôi cuộc trần? Sắc tiền đều ở ngoài thân. Bà con...
|
tiếng để đời...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng để đời... Lấy lời thẳng ngay răn bảo người. Đừng hà hiếp yếu mà dỡn chơi. Ngứa mắt nhân gian... Chừng rước họa! Hổ danh nước Việt khắp mọi nơi... Nghĩa khí trai hùng trong bốn...
|
tiếng ganh.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng Ganh. Thấy người lớn miệng bảo ta ganh. Xét lại lâu nay đâu lẽ đành! Nhưng khi lộn ngược thành ý đó. Ở trong sự đời dễ lật khoanh.... Giàu có nhà to dễ mắc phải. Bởi nghèo biết phận...
|
tiếng hiền...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng Hiền... "Hiền" là từ nói ngoài miệng môi. Lòng chê khờ khạo mình hiểu rồi! Nhưng kệ! .. Quyền khinh, họ có thể. Mây trời vẫn cứ lững thững trôi... "Hiền" Có thực từ gen truyền...
|
tiếng đời như khói bay.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng đời như khói bay. Khói hương chẳng cầm được đâu. Khói thì mang sắc nhẹ mầu trắng bay. Hương nhìn chẳng thấy nhưng say. Lúc thì quyến rũ, lúc cay mắt người. Danh từ như khói thường...
|
tiếng chuông ngân.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng Chuông Ngân. Nghênh ngang tự đắc ngông cuồng. Là kẻ giết Chúa trong guồng thế nhân. Xưa nay ở dưới thế trần. Xưng danh vỗ ngực luôn gần qủy ma. Chọn đi Thiện Ác gian tà. Qủy đen luôn khoác...
|
tiếng thạch sùng.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng Thạch Sùng. TỚ nay đã bảy chục rồi. ĐÂY chính lời nhắc hãy thôi kiếm lời. LÀ người đầu tóc rối bời. KẺ đi trong gió lãi lời trần gian... DỐT nên cho mượn lúc hàn. MÀ quên đòi...
|
tiếng đời.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tiếng đời. Bỏ đi nỗi sợ miệng đời. Nếu ta nhìn nó chơi vơi giữa dòng. Đời đục thường bảo là trong. Sao tin vào nó để lòng mất vui. Thẳng đi đừng cúi đầu chui. Không lợi dụng chẳng có muì...
|