trả dần chênh chao.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả dần chênh chao. Cứ dần gìa ta trả lại trời đất. Mỗi ngày mỗi có, thật it thôi. Hôm qua sưng khớp,nay khó đứng ngồi. Chữa thuốc bữa nọ, hết rồi lại đau... Cứ dần gìa da dẻ mo cau. Nếp...
|
trả lại ngàn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả lại ngàn. Trả vào trong mây chút bụi trần. Những gì còn lại cũng phù vân. Lưu giữ dài lâu chừ năm tháng. Xin được trả góp mỗi ngày lần. Trả lại thế gian thân xác trần. Không thành tích...
|
trả kiếp người.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả kiếp người. Trả lại gian trần xác thân tôi. Thịt rữa xương tan bay cả rồi. Tâm hòa vào trời cùng hơi ấm. Tình nghĩa thế trần... Chỉ thế thôi... Kiếp người mong manh tựa lá khô. Lòng tham...
|
trả cả cho đời.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả cả Cho Đời. Hồi qua chợt thấy gió lảng ra. Không chào chẳng hỏi, gần mà xa. Gẫm lại mới nhớ mình đã nghỉ. Đâu còn ảnh hưởng tới người ta. Hồi qua chợt thấy bạn dần xa. Lửng lơ nhạt...
|
tới thời cây lớn...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tới thời cây lớn... Nhỏ xưa nhút nhát non đường. Chưa rõ đúng sai sợ vương trái điều. Vụng dại bước đi còn yêu. Sợ chông gai lắm ngược điều... đứt dây. Tới ngày đủ tuổi vươn cây. Trổ cành đua...
|
trả ơn...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả ơn... Giống như một kẻ ăn xin! Đưa tay đón nhận trăm nghìn ơn trên. Nhờ vậy ta đứng được lên, ơn đền nghĩa trả, chẳng quên bao giờ. Dòng đời luôn có bất ngờ. Nó luôn luôn chảy, không chờ...
|
tôn thờ công khai...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tôn thờ công khai... Tin nhảm nhí phát xuất từ đâu? Nhận thức kém kỏi, luôn muốn cầu! Tư duy khônng có, lười suy nghĩ. Ma Qủy dẫn đường, tối cái đầu... Đạo Chúa đạo Phật đều cảnh...
|
trả lại nếp nhà xưa.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Trả lại nếp nhà xưa. Hôm qua gìa lão gặp nhau. Xưa tình thắm thiết mà đau đớn nhiều. Non tình gìa nghĩa lắm yêu. Lệ rơi quấn quýt liêu xiêu vội vàng... Tình yêu trộn với tình lang. Ai đem lộn...
|
tôn thờ xác thân...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tôn thờ Xác thân... Tôi xin làm người bị thua. Tình yêu cao cấp, đã xua đuổi rồi... Cao cấp nên chẳng biết tồi... Hất cho té xuống, còn bồi đè lên. Đấu trường của lũ bọ sên! Tình xưa...
|
tôi vẫn đi!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tôi vẫn đi! Tôi vẫn đi bằng hướng nhìn mình thấy. Chẳng buồn giận hay thù oán chi ai. Cũng chẳng nghĩ mình đã giỏi hay tài. Mà biết rằng: Ai cũng chỉ theo bài mình suy. Tôi vẫn biết quanh...
|