tuyết rơi.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tuyết rơi. Hôm nay nàng tuyết ghé thăm. Trên cao nhẹ đáp , ghé nằm cửa xinh. Tuyết thơ ve vuốt chữ tình. Từ từ phủ cả thân mình trắng phau. Ngọc ngà tinh khiết trong nhau. Lặng im rung nhẹ, đã mau...
|
ước mơ quê hương.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ước mơ Quê hương. Chắc hẳn nhiều người, giống như tôi. Tuổi đã chênh chao xuống ngang đồi. Nhìn lại Quê hương hồn bạt vía. Giọt châu quặn thắt, đáy lòng trôi. Non sông chếnh choáng ảo câu...
|
tuyết phủ mai đào.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Tuyết Phủ Mai Đào. Đào mai cóng lạnh giữa trời đông. Cành trơ không lá mong ánh hồng. Tuyết phủ nụ co thân cành cứng. Thân nhựa căng đầy, đang chờ trông. Lòng cây trầm lặng đêm giá băng. Nhịn...
|
vẫn còn mơ...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Vẫn còn mơ... Xong rồi! Hắn đi về đâu? Thần tượng lui bước, chán sầu lặng thinh. Còn lại hậu duệ chình ình. Thằng ngơ đứa ngáo, phiêu linh thẫn thờ. Chui vào bẫy ảo khật khờ. Nửa mơ nưả...
|
ưc hiếp!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ưc hiếp! Thời nào cũng có "Con sen". Cũng vẫn Phù thủy thấp hèn sau lưng. Đứa hư vẫn được chiều cưng. Sen kia vẫn chịu, trên lưng vết hằn... Phù phép từ những miếng ăn. Giàu tiền quyền thế...
|
ukraine bị hà hiếp!
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ukraine bị hà hiếp! Chiến tranh tàn ác, đau thương. Ỷ mạnh hiếp yếu là phường bất nhân. Xua quân đánh chiếm khổ dân. Súng bom đã nổ muôn phần đớn đau... Nhìn cảnh dân chúng ôm nhau. Như dân tôi...
|
vẫn còn vui...
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Vẫn còn vui... Tóc đen mà để lù xù! Thà để tóc trắng hợp gu tuổi già... Khàn rồi không cố hát ca. Nên nói thơ nhẹ lại là dể thương... Lời hoa dẫn ý mật đường. Dân mình mau hiểu, tỏ...
|
vẫn dối trá.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Vẫn Dối trá. Trần gian dối trá đầy vơi... Trắng đen ngược ngạo, thói đời xưa nay. Hãy cố gắng tỉnh... Đừng say! Để ta nhìn rõ: Người hay gian hùng. Phố đông tiếng nói lùng bùng. Tỉnh mới...
|
vẫn cô đơn.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Vẫn Cô đơn. Cô đơn là sống một mình. Không ai tâm sự, không tình chênh vênh. Đói no tự biết hớ hênh. Bơi chèo giữa phố, lênh đênh biển đời... Cô đơn giữa phố quê người. Người qua kẻ lại nói lời...
|
ước mong của 1 người.
Tác giả:
Cong Chinh (CH2)
Ước mong của 1 người. Anh ơi hãy gắng quay về! Dù thân tàn tạ lết lê mất rồi. Cho dù đã xuống chân đồi? Thân già chậm chạp, da mồi nhăn nheo. Phải chăng anh cố chạy theo? Cái bóng hư ảo,...
|